CHƯƠNG 75
Giọng Lâm Bảo Châu ngọt cực kỳ, nhưng lúc này lại lộ vẻ âm u lạnh lẽo, khiến Tô Thư Nghi cũng không nhịn được mà rợn cả người.
Chỉ là cô vẫn mất kiên nhẫn, nhanh chóng đáp trả: “Cô muốn làm sao thì cứ làm. Nói tóm lại là tôi không cần công việc cô giới thiệu, càng không hứng thú với ông chồng của cô chút nào hết!”
Dứt lời, cô cũng lười nói nhiều với Lâm Bảo Châu, thẳng tay ngắt điện thoại luôn.
Nghe thấy âm báo bận từ di động truyền ra, gương mặt xinh đẹp của Lâm Bảo Châu vặn vẹo méo mó!
Tô Thư Nghi!
Tôi đã để lại đường lui chi chị rồi! Là chính chị không đi đấy nhé! Vậy cũng đừng trách tôi không lưu tình!
Lâm Bảo Châu nhanh chóng cầm điện thoại gọi tới một dãy số.
“Alo, tôi đây.” Giọng Lâm Bảo Châu lạnh lẽo oán độc: “Công khai toàn bộ số ảnh chụp này cho tôi. Phải, gửi cho Cố Gia Huy. Cẩn thận một chút, đừng để người ta điều tra ra được.”
Sau khi cúp máy, Lâm Bảo Châu vẫn không nguôi giận chút nào, móng tay sơn đỏ gần như muốn găm thẳng vào thịt trong lòng bàn tay!
Đến tận bây giờ cô ta còn nhớ rõ lần đầu gặp Cố Gia Huy.
Cố Gia Huy vẫn luôn cho rằng lần đầu Lâm Bảo Châu gặp mình là trong tiệc rượu nửa năm trước. Nhưng anh ta không biết, thật ra cô ta đã gặp anh ta từ ba năm trước đây rồi.
Đó là ở đại học Z, bởi vì cô ta vừa hay tới thành phố H chơi với bạn nên ba cô ta muốn cô ta tiện đường mang ít đồ cho Tô Thư Nghi. Tuy rằng cô ta không tình nguyện, nhưng thân là con gái ngoan, cô ta chỉ có thể nghe lời.
Lần đó cô ta đúng lúc thấy được Tô Thư Nghi và Cố Gia Huy ở bên nhau.
Lâm Bảo Châu còn nhớ hôm đó nắng rất đẹp, Cố Gia Huy đạp xe đạp, còn Tô Thư Nghi thì ngồi ở yên sau. Người thanh niên kia mặc áo sơ mi trắng sạch sẽ, trông cứ như hoàng tử bước ra từ tranh vẽ vậy.
Lâm Bảo Châu bị anh ta thu hút ngay từ ánh nhìn đầu tiên.
Lần chạm mặt đó rất ngắn ngủi, chắc Tô Thư Nghi và Cố Gia Huy cũng không nhớ đâu, nhưng lại khắc sâu trong lòng Lâm Bảo Châu.
Sau khi trở về, cô ta phái người đặc biệt đi điều tra bạn trai của chị gái, không tra không biết, tra xong khiến cô ta chấn động vô cùng.
Không ngờ người bạn trai nghèo khó cần lấy học bổng mới có thể đi học mà Tô Thư Nghi nói lại là cậu chủ nhỏ nhà họ Cố!
Sau khi nghe được tin này, Lâm Bảo Châu vui vẻ tột độ!
Cô ta biết ngay mà, sao cô ta có thể nhìn trúng một tên nhà nghèo được. Chắc chắn người kia là hoàng tử đích thực rồi!
Từ đó trở đi, cô ta đã nhận chắc Cố Gia Huy, đời này không phải anh ta thì tuyệt đối không gả!
Nhưng ngặt nỗi, trong mắt Cố Gia Huy khi đó chỉ có Tô Thư Nghi.
Đến tận bây giờ cô ta còn nhớ rõ vẻ mặt ngọt ngào của Tô Thư Nghi khi nhận được điện thoại của Cố Gia Huy trong vài lần ngẫu nhiên cô tới nhà họ Lâm.
Cô ta cũng không quên được vài lần mình tới đại học Z nhìn lén Cố Gia Huy, thấy được dáng vẻ cưng chiều của anh ta dành cho Tô Thư Nghi.
Cô ta thừa nhận, mình ghen tị.
Cô ta lại đi ghen tị với một đứa con riêng ngoài giá thú không thể nhập nơi thanh nhã như Tô Thư Nghi!