Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 807



Chương 807

Cố Mặc Ngôn lại thấy lần này khi Trình Thư Nghỉ nhìn thấy anh, cô không chỉ không quay đầu bỏ đi giống như trước đây mà còn đứng ở một nơi bắt mắt nhất, cơn giận trong lòng Cố Mặc Ngôn bốc lên ngùn ngụt Nếu như chỉ là một mình Trình Thư Nghi đứng ở đó, tất nhiên anh sẽ rất vui mừng. Nhưng Cố Gia Huy lại đang đứng bên cạnh cô, mọi thứ trong mắt Cố Mặc Ngôn đều thay đổi Trình Thư Nghỉ làm thế là đang nói cho anh biết hiện giờ cô vẫn được săn đón nhiệt tình sao? Đầu tiên là Hà Kim Minh, bây giờ lại là Cố Gia Huy, lần tới sẽ là ai nữa? Rốt cuộc bên cạnh cô còn có bao nhiêu người đàn ông vây quanh mà anh không biết nữa!

Nếu như là trước đây, tất nhiên Cố Mặc Ngôn sẽ tin tưởng Tô Thư Nghỉ. Nhưng hiện giờ, xa cách bao nhiêu năm khiến sự chiếm hữu vốn đã mạnh liệt trong lòng anh càng thêm nhạy cảm Cố Mặc Ngôn không tài nào khống chế được cảm xúc tức giận của mình, anh nhanh chóng sải bước đi về phía của Trình Thư Nghị, cô là của anh, anh không thể chịu được việc có người đàn ông khác đứng bên cạnh cô!

Trình Thư Nghỉ nhìn thấy Cố Mặc Ngôn đang đi về phía mình, trái tim của cô đập càng lúc càng nhanh. Cô sợ giữa hai người họ thật sự có hiểu lầm gì đó, cô sợ mình vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng, cô sợ cô sẽ không chấp nhận được kết quả như thế này…

Nhưng dù Trình Thư Nghỉ có sợ thế nào thì cô vẫn đứng im tại chỗ, cô cứ như thế căng thẳng nhìn Cố Mặc Ngôn đi đến trước mặt mình “Tôi có chuyện muốn…” Cô cất tiếng, giọng điệu ôn hòa hiếm thấy.

Nhưng không ngờ, Trình Thư Nghỉ còn chưa nói hết câu thì có một lực rất mạnh từ cổ tay truyền tới, kéo cô đi mấy bước.

Trong lúc cô còn chưa kịp phản ứng lại, gần như theo bản năng Cố Gia Huy nhanh tay nằm lấy cổ tay bên kia của cô, muốn “giải cứu” cô từ tay của Cố Mặc Ngôn.

Trình Thư Nghỉ đồng thời bị hai lực kéo lấy, cô cảm thấy cơ thể mình đau như thế sắp bị xé rách vậy.

“Buông cô ấy ra!” Cố Mặc Ngôn lạnh lùng nói với Cố Gia Huy, ánh mắt của anh như đang bốc hỏa. Hai người đã chia tay lâu như thế rồi, lẽ nào bây giờ còn muốn nối lại tình xưa ư?

Hừ! Không lẽ bây giờ, chỉ cần không phải là anh thì người nào Trình Thư Nghi cũng chấp nhận được sao?

“Phải là chú buông cô ấy ra mới đúng!” Cố Gia Huy cũng không chịu nhượng bộ, uổng công vừa rồi anh ta còn nói đỡ cho anh trước mặt Trình Thư Nghi, bây giờ anh còn thô lỗ với anh ta như thế sao?

Hai người đàn ông cứ giãng co với nhau như thế, nhất thời quên mất Trình Thư Nghỉ đang đứng giữa.

“Hai người buông tay ra!” Trình Thư Nghỉ lớn tiếng nói, cô đau đến mức tê rần: ‘Buông hết ra! Tôi đau sắp chết rồi!”

Cố Gia Huy nghe thấy Trình Thư Nghi kêu đau thì vội vàng buông cánh tay đang nắm lấy cô ra. Cố Mặc Ngôn cũng buông lỏng lực ở bàn tay nhưng lại không chịu buông tay Trình Thư Nghỉ Một cánh tay được tự do, Trình Thư Nghi tức giận ra sức thoát khỏi Cố Mặc Ngôn: “Anh bị điên rồi phải không, tự dưng nổi điên gì vậy!”

“Anh nổi điên ư? Trai đơn gái chiếc, em và Cố Gia Huy đến khách sạn làm gì?” Cố Mặc Ngôn cũng không kiềm chế nổi cơn giận trong lòng mình nữa, anh lớn tiếng hỏi Trình Thư Nghi “Cố Mặc Ngôn, chú đừng nghĩ nhiều, cháu và Trình Thư Nghỉ chỉ là..” Cố Gia Huy đứng bên cạnh thấy Cố Mặc Ngôn đang hiểu lầm thì vội vàng lên tiếng giải thích “Gậu im miệng cho tôi!” Cố Mặc Ngôn lạnh lùng nhìn Cố Gia Huy: “Cậu đừng quên, dù gì tôi vẫn là chú của cậu đấy, cậu với thím của mình cùng nhau đến khách sạn có thích hợp không?”

Cố Gia Huy nghe xong những lời Cố Mặc Ngôn nói thì sa sầm mặt mày, lúc anh ta đang định lên tiếng giải thích thì lại bị giọng nói vừa tức giận vừa lúng túng của Trình Thư Nghỉ cắt ngang, “Cố Mặc Ngôn, anh nói cho rõ đi, anh nói thế có ý gì! Hơn nữa ‘thím gì chứ, tôi và anh đã ly hôn rồi!”

“Vội vàng rũ sạch quan hệ với anh như thế sao?” Cố Mặc Ngôn cười khẩy: “Xem ra, quả nhiên em đã khác hẳn năm năm trước, đầu tiên là Hà Kim Minh, bây giờ lại là Cố Gia Huy, thủ đoạn quyến rũ đàn ông của em càng lúc càng giỏi rồi đấy.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.