Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 838



Chương 838

Dương Tùng Đức, sao lại là anh ta chứ, sau nỗi thất vọng là cơn tức giận bừng bừng, Trình Thu Uyển hét vào mặt Dương Tùng Đức mà mảng: “Anh đến đây làm gì! Cố Mặc Ngôn đâu, kêu anh ấy đến gặp tôi, tôi muốn gặp anh ấy!”

Trong mắt Dương Tùng Đức hiện lên vẻ chán ghét, giọng nói lạnh lùng: “Cậu Cố đã nói từ nay về sau không muốn gặp lại cô nữa, tốt nhất là cô mau cút khỏi đây đi.”

“Không thể nào, tại sao Cố Mặc Ngôn lại không muốn gặp tôi chứ, anh ấy yêu tôi mà, trong lòng anh ấy có tôi, nếu không sao anh ấy có thể chăm sóc tôi nhiêu năm như vậy được? Các người đầu lừa tôi, các người đều lừa tôi!” Tinh thần Trình Thu Uyển đã có chút mê sảng.

“Nằm mơ, chắc chắn là tôi đang năm mơ rồi!” Nghĩ đến đây, trên mặt Trình Thu Uyển lóe lên một tia vui sướng, cô ta dùng sức đánh mình một cái: “Tỉnh lại, mau tỉnh lại đi! Tôi không muốn một giấc mơ như vậy, tôi không muốn!”

Nhưng Trình Thu Uyển cảm nhận được cơn đau truyền đến từ cơ thể mình, cô ta suy sụp khóc lóc: “Làm sao lại như thế chứ, tại sao lại đau như vậy? Tất cả những điều này là một giấc mơ mới đúng, sao tôi lại có thể đau được?”

Thấy Trình Thu Uyển hành động như một kẻ điên, Dương Tùng Đức sửng sốt mất một lúc.

“Rốt cuộc có chuyện gì vậy, cậu Cố đã phát hiện ra cái gì rồi ư?”

Nghe được giọng nói của bản thân, Dương Tùng Đức mới ý thức được không biết mình đã vô thức đặt câu hỏi từ lúc nào không hay.

Vốn chỉ là vô tình thôi, nhưng câu nói này giống như một kíp nổ, khiến toàn thân Trình Thu Uyển nổ bùng cả lên.

*Gó chuyện gì ư? Anh còn mặt mũi hỏi có chuyện gì ư! Anh làm như thế nào vậy? Tại sao Cố Thành Vũ lại nói ra chuyện tôi tìm người đến nhuốm bẩn Tô Thư Nghỉ chứ? Tại sao anh lại không.

phát hiện ra, vì sao lại để cho anh ta đi vào!”

“Tại sao anh ta lại đột nhiên nhắc tới chuyện này, anh nói đi, có phải anh đi tìm anh ta không? Tên phản bội, các người đều là đồ phản bội, các người đều bán đứng tôi!”

Lúc này, Trình Thu Uyển oán hận tất cả mọi người có thể oán hận, đều do bọn họ, đều do bọn người thành chuyện thì ít mà hỏng chuyện thì nhiều này phá hỏng kế hoạch của cô ta, đều do bọn họ hủy hoại cô ta!

“Lúc ấy là do cô tìm người đến làm nhục mợ Cố ư!” Dương Tùng Đức kinh ngạc hỏi, anh ta chỉ biết chuyện này có liên quan đến Cố Thành Vũ, nhưng anh ta lại không ngờ Trình Thu Uyển cũng nhúng tay vào vụ bắt cóc này.

Hóa ra từ đó đến nay cô ta đã bắt đầu hại mợ Gố, loại phụ nữ này thật sự độc ác đến cùng cực, đến mức lẽ trời cũng khó lòng dung thứ, không ngờ cô ta lại làm ra một loại chuyện như thế với một người cùng là phụ nữ như cô ta là mợ Cố!

“Mợ Cố cái gì mà mợ Cố, không phải tôi đã sớm nói với anh rồi sao? Không được gọi cô ta như thế ở trước mặt tôi!” Trình Thu Uyển điên cuồng nói: ‘Ả đĩ thốa đó hoàn toàn không xứng với xưng hô ấy. Đáng lẽ lúc đó cô ta phải bị những kẻ ăn mày kia vấy bẩn, cô ta đáng sống trong đau khổ, không, cô ta không nên sống, cô ta đáng chết!”

Nghe Trình Thu Uyển chửi Tô Thư Nghỉ như vậy, lồng ngực của Dương Tùng Đức phập phồng kịch liệt, anh ta cười lạnh một tiếng rồi nói: “Nếu khi ấy cô đã làm ra chuyện Tồi tệ đến mức heo chó cũng không bằng, thì bây giờ cậu Cố không muốn gặp lại cô nữa cũng là do cô tự chuốc lấy, cô không thể đổ lỗi cho người khác.”

“Tôi tự chuốc lấy sao?” Trình Thu Uyển tức giận đến bật cười, giọng nói lanh lảnh: “Anh cho rằng anh là loại gì hay ho mà có tư cách cười nhạo tôi, đừng quên ban đầu là anh đã dẫn người đến ép Tô Thư Nghi phải phá thai, nếu Cố Mặc Ngôn biết chuyện này thì anh cảm thấy hậu quả của anh sẽ tốt hơn tôi bao nhiêu chứ!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.