Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 843



Chương 843

“Này, này, này, chúng ta không nên liên lụy đến người vô tội, tôi không mảng người nhà của ông ta, tôi chỉ mắng Cố Thành Vũ thôi. Cái thứ ung nhọt xã hội đến hít thở cũng làm ô nhiễm bầu không khí, tốt nhất là ở tù cho hết đời đi, nhất định đừng bỏ qua cho ông ta, loại người như vậy mà ra ngoài sẽ gây nguy hiểm cho.

mọi người đấy”

“Quan chức và doanh nghiệp thông đồng, những khoản hối lộ này cuối cùng không phải đến từ người tiêu dùng của chúng ta sao, tôi nhiệt liệt kêu gọi mọi người tẩy chay sản phẩm do tập đoàn Cố Thị sản xuất, loại công ty như vậy còn giữ lại làm gì!”

“Mẹ nó, ai biết Cố Thành Vũ phán quyết ở tòa nào không, ông đây phải chuẩn bị một xe trứng thối đi đập ông ta mới được!”

“Tôi còn mua sữa bột thương hiệu này cho con tôi nữa chứ, không biết có vấn đề gì không? Mong các bạn giúp đỡ!”

“Chết tiệt, chó má, bà đây sống trong khu dân cư chôn chất thải độc hại đây, không biết có vì thế mà giảm hai mươi năm tuổi thọ không nữa? Lũ khốn này ăn gì lớn mà lòng dạ lại ác độc như thế chứt”

Tô Thư Nghỉ nhìn những bình luận của cư dân mạng cảm thấy trong lòng rất sảng khoái.

Cuối cùng mọi người cũng biết bộ mặt thật của Cố Thành Vũ, chuyện của ông ta đã gây ra sự phần nộ lớn trong toàn dân như vậy, thế nên chuyện Cố Thành Vũ ngồi tù đã là chuyện chắc nịch!

Cuối cùng cô đã trả thù được cho Manh Bảo nhà mình rồi.

Nhưng đồng thời, trong lòng cô cũng có phần khó hiểu, chuyện lần này không phải do cô tố cáo, vậy còn có thể là ai chứ? Người biết chuyện này ngoài cô ra cũng chỉ có duy nhất Hà Kim Minh biết, chẳng lẽ là anh ta ư? Nhưng không lý nào anh ta lại không nói với cô một tiếng cả.

“Chị Thư Nghị, là chị đã vạch trần những thứ này sao?” Hiểu Khiết tò mò hỏi. Thời gian trước, Trình Thư Nghỉ nhờ cô ấy điều tra chuyện của Cố Thành Vũ, cô ấy nghĩ như vậy cũng là lẽ đương nhiên.

Lúc này, lòng Hiểu Khiết tràn đây ngưỡng mộ Tô Thư Nghị, chị Thư Nghi quả thật quá cừ khôi khi có thể khiến một kẻ cặn bã như Cố Thành Vũ bị trừng phạt trước pháp luật, chị ấy quả thật là anh hùng của xã hội mà!

Thấy Hiểu Khiết nhìn mình với đôi mắt lấp lánh như sao, Trình Thư Nghỉ có phần buồn cười: “Không phải chị, nhưng có lẽ chị đã biết là ai rồi.”

“Nếu chị đã biết là ai thì chắc chắn chị cũng có góp phần trong chuyện này. Chị Thư Nghị, em thật sự khâm phục chị!”

Tô Thư Nghỉ mỉm cười lắc đầu, nói đùa rằng: “Em là người đầu tiên tra ra manh mối của chuyện này, vì vậy em cũng được coi là một người cống hiến cho nhân dân rồi”

“Thật sao?” Hiểu Khiết ngay lập tức nhảy dựng lên, cười đến xán lạn: “Đúng vậy, em là người đầu tiên phát hiện ra chuyện này, em cũng khâm phục mình quá đi!”

Đúng là ồn ào quá đi mà, Tô Thư Nghỉ cảm thấy buồn cười: “Được rồi, Hiểu Khiết, chị còn có một số việc cần xử lý, em đi làm việc trước đi.”

“Được.” Hiểu Khiết vui vẻ đáp: “Vậy em không làm phiền chị Thư Nghi nữa.” Cô ấy nói xong bèn vui vẻ rời khỏi văn phòng.

Tô Thư Nghi bị ảnh hưởng bởi tâm trạng vui vẻ của Hiểu Khiết nên trên mặt cũng nở một nụ cười. Dù thế nào đi nữa, chuyện này là chuyện tốt hiếm có, nhưng rốt cuộc có phải Hà Kim Minh tố cáo không?

Nghĩ đến đây, Tô Thư Nghỉ gọi cho Hà Kim Minh, cuộc gọi rất nhanh đã được kết nối.

“Hà Kim Minh, anh là người đã tố cáo chuyện của Cố Thành Vũ sao?” Tô Thư Nghỉ hỏi thẳng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.