Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 851



Chương 851

“Lời này của cô có ý gì?” Cố Thành Vũ cảnh giác hỏi. Cố Gia Huy là toàn bộ hy vọng của ông ta sau này, anh ta tuyệt đối không thể xảy ra chuyện!

“Đương nhiên là uy hiếp anh rồi, chỉ cần anh dám nói ra chuyện năm ấy, chắc chản tôi sẽ có cách khiến Cố Gia Huy sống không yên ổn” Trình Thu Uyển nở nụ cười tàn độc.

“Anh chỉ có duy nhất một đứa con trai là Cố Gia Huy thôi nhỉ, nếu cậu ta xảy ra chuyện, chờ tới lúc anh thoát khỏi chỗ này, e là người dưỡng lão cho mình cũng không còn nữa đâu.”

Nỗi kinh hoàng thoáng lướt qua lòng Cố Thành Vũ nhưng ngay sau đó, ông ta đã trấn tỉnh lại. Sau khi tỉnh táo nghiền ngẫm hồi lâu, Cố Thành Vũ không thèm để tâm đ ến lời uy hiếp của Trình Thu Uyển nữa.

Hừ, cô ta tưởng mình là ai. Không có nhà họ Trình nâng đỡ, Cố Mặc Ngôn cũng không đứng sau làm chỗ dựa, cô ta đào đâu ra tư bản để thích làm gì thì làm?

Nghĩ đến đây, ánh mắt Cố Thành Vũ nhìn Trình Thu Uyển tràn ngập sự khinh thường: “Cô tưởng mình vẫn còn là cô cả nhà họ Trình sao? Muốn hại con tôi gặp chuyện không may hả, cũng phải xem mình có bản lĩnh này không đã.”

Thấy Cố Thành Vũ không tin mình, Trình Thu Uyển chẳng hề tỏ ra bối rối, vẫn duy trì dáng vẻ tự tin trăm phần trăm như trước.

“Cho dù tôi không còn là cô cả nhà họ Trình thì sao? Từ sau vụ bắt cóc năm đó, trong tay tôi có bao nhiêu tiền anh là người nằm rõ nhất. Anh đoán xem số tiền đó có đủ cho tôi thuê sát thủ giết thằng con trai cưng của anh không?”

“Cô dám!” Cố Thành Vũ đứng bật dậy, chỉ vào mặt Trình Thu Uyển, tức giận nói “Sao lại bắt chước tôi như vẹt thế?” Trình Thu Uyển bật cười: “Nhưng tiếc quá, tôi không sợ đâu.” Trình Thu Uyển bỗng nghiêm mặt: “Đương nhiên là dám rồi!”

“Trình Thu Uyển! Nếu cô dám hại con tôi thật, tôi sẽ…’ Cố Thành Vũ bổng cứng họng, không biết nói gì. Ông ta có thể làm được gì chứ, bây giờ ngay cả tự do cũng không có thì ông ta có thể làm gì Trình Thu Uyển đây?

“Sẽ cái gì? Không nghĩ ra hả?” Trình Thu Uyển nở nụ cười mỉa mai: “Cố Thành Vũ, tôi nói cho anh biết, giờ anh chỉ còn nước ngoan ngoãn nghe theo tôi thôi! Nếu anh dám để lộ chuyện năm ấy, dù chỉ một chút, anh cứ đợi nhặt xác con trai mình đi!”

Cố Thành Vũ siết chặt nằm tay, hai hàm răng nghiến chặt như sắp nát, qua một lúc lâu mới rít ra được một chữ “Được” từ trong kế răng. Còn làm sao được nữa? Chỉ có thể đồng ý thôi.

“Tôi cam đoan với cô sẽ không hé răng nửa lời về chuyện năm đó, nhưng cô nhất định phải hứa với tôi một điều, đó là tuyệt đối không được làm hại con trai tôi!” Cố Thành Vũ trừng mắt nhìn Trình Thu Uyển, nói.

Thấy Cố Thành Vũ đã đồng ý, Trình Thu Uyển cũng thở phào nhẹ: nhõm: “Anh cứ yên tâm, đang yên đang lành, đương nhiên tôi sẽ không làm hại con anh.”

“Nói được thì nhớ làm được.” Cố Thành Vũ vẫn còn hơi lo lắng về Trình Thu Uyển: “Nếu tôi nghe thấy Gia Huy xảy ra chuyện bất trắc gì, vậy người đầu tiên biết về chuyện năm đó chính là cảnh sát.

“Tôi hứa mình nói được sẽ làm được.” Trình Thu Uyển trả lời, lại thầm đắc chí trong lòng. Không phải mới nấy còn lên mặt với mình hả? Giờ thì sao? Cũng phải ngoan ngoãấn đồng ý yêu cầu của mình thôi.

Cố Thành Vũ hừ một tiếng, không muốn nói chuyện với cô ta thêm nữa, thế là lập tức xoay lưng bỏ đi.

Lúc này cảm xúc hối hận đã chiếm trọn lòng ông ta, tính toán đủ đường, cuối cùng lại quên mất con trai mình. Ả đàn bà Trình Thu Uyển độc ác này! Nhất định sẽ dùng mọi thủ đoạn để đạt được mục đích.

Nếu mục đích đã đạt được, Trình Thu Uyển cũng không khó chịu với thái độ của Cố Thành Vũ, ôm tâm trạng không tệ mà ngồi xe lăn, xoay người rời khỏi đây. Chuyện này đã giải quyết xong, đến lúc hoàn thành bước tiếp theo rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.