Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 856



 

Chương 856

Một tiếng “Rầm’ thật lớn vang lên, Cố Thành Vũ đá chiếc ghế.

trước mặt ngã lăn ra đất nhưng ngọn lửa hận thù trong lòng vẫn hừng hực bốc cháy. Những lời ông cụ Cố nói trong yến tiệc hôm nay là có ý gì?!

Hôm nay là cuộc họp thường niên của tập đoàn Cố Thị, toàn thể nhân viên và hội đồng quản trị đều sẽ tham dự. Thân là một thành viên trong nhà họ Cố, ông cụ Cố dẫn Cố Mặc Ngôn tới tham gia cũng xem như bình thường. Nhưng có nằm mơ ông ta cũng không ngờ ông nội lại nhân dịp này để giới thiệu Cố Mặc Ngôn cho mọi người một cách long trọng tới vậy. Rõ ràng hồi đó, lúc ông ta vào công ty làm việc, ông cụ cũng chỉ đánh tiếng với mấy vị trong hội đồng quản trị thôi.

Hơn nữa, dựa theo những gì ông nội nói hôm nay, rõ ràng là đang báo cho mọi người cũng như ông ta một tin: Cố Mặc Ngôn mới là người thừa kế tương lai của tập đoàn Cố Thị.

Dựa vào đâu! Xét về kinh nghiệm hay năng lực, có điểm nào mà ông ta thua kém Cố Mặc Ngôn chứ? Dựa vào đâu mà anh ta lại được người người trong công ty chú mục chỉ trong thời gian ngản như vậy! Nhớ tới dáng vẻ nịnh bợ, xởi lởi của người trong hội đồng quản trị và nhân viên của công ty với Cố Mặc Ngôn trong cuộc họp thường niên hôm nay, ông ta lại không nhịn được mà nổi trận lôi đình.

Không được, ông ta không thể để mặc cho mọi chuyện cứ thế phát triển được, ông ta nhất định phải nghĩ cách ngăn cản thôi.

Bản thân đã làm việc cực khổ suốt nhiều năm ở công ty để đổi lấy địa vị của ngày hôm nay nên ông ta tuyệt đối không cho phép chuyện Cố Mặc Ngôn thay thế mình xảy ra.

Nhưng ông ta còn chưa nghĩ ra cách thì hành động của ông cụ Cố lại càng khiến ông ta thêm sốt ruột.

Từ sau lần để Cố Mặc Ngôn lộ diện ở cuộc họp thường niên của công ty, ông cụ Cố bắt đầu dẫn anh tham gia các buổi gặp mặt khách hàng ký hợp đồng. Nhờ vậy mà mới chưa được hai tháng, người phụ trách hợp tác với tập đoàn Cố Thị của các công ty lớn đều biết đến sự tồn tại của anh.

Cứ theo đà này, ông ta làm gì còn chốn yên thân trong tập đoàn Cố Thị chứ?

Trong tình thế cấp bách, ông ta nghĩ tới một biện pháp nhưng không hẳn là cách giải quyết: Bắt cóc. Chỉ cân Cố Mặc Ngôn biến mất, tự nhiên nhà họ Cố chỉ còn lại duy nhất một đứa con trai là ông ta, đến lúc đó tập đoàn Cố Thị chính là của ông ta chứ không ai khác.

Suy nghĩ này vừa xuất hiện đã lập tức cắm rễ nảy mầm trong đầu ông ta, có muốn nhổ cũng không nhổ nổi nữa. Càng nghĩ càng thấy khả thi, cuối cùng ông ta quyết định liên lạc với một toán cướp, thuê họ tìm cơ hội bắt cóc Cố Mặc Ngôn.

Chỉ là mọi chuyện lại không thuận lợi như ông ta nghĩ, ông cụ Cố bảo vệ Cố Mặc Ngôn quá chặt chẽ, toán cướp kia theo dõi Cố.

Mặc Ngôn ước chừng gần hai tháng mà cũng không tìm được bất cứ sơ hở nào để ra tay.

Điều này càng khiến Cố Thành Vũ thêm oán hận, cũng càng thêm quyết tâm phải diệt trừ tận gốc Cố Mặc Ngôn, bởi trước giờ ông cụ Cố chưa từng bảo vệ ông ta kỹ càng tới vậy lần nào.

Quyết tâm đã hạ rồi, nhưng phi vụ bắt cóc Cố Mặc Ngôn vẫn không có chút tiến triển nào, dù ông ta có sốt ruột cỡ nào thì cũng bằng thừa, chỉ đành chậm rãi chờ thời cơ.

Nhưng việc này đâu phải cứ muốn kéo là kéo được, lỡ đâu Cố Mặc Ngôn phát hiện ra có người theo dõi anh, kế hoạch sẽ ngâm nước nóng mất, không chừng còn làm lộ cả ông ta.

Ngay lúc ông ta nóng hết cả ruột vì không biết phải làm thế nào, một cô gái bỗng tới tìm anh ta, cô gái này chính là Trình Thu Uyển.

Cố Thành Vũ cũng có nghe phong thanh về Trình Thu Uyển, nguyên nhân là vì chuyện tình giữa cô ta và Cố Mặc Ngôn rầm rộ như vậy, ông ta không thể nào không biết được.

“Giám đốc Gố, tôi có việc muốn hợp tác với anh, không biết anh có hứng thú hay không?” Trình Thu Uyển vào thẳng vấn đề.

“Chuyện gì?” Cố Thành Vũ thấy rất khó hiểu, không biết bạn gái của Cố Mặc Ngôn tới tìm mình làm gì?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.