Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 857



Chương 857

Trình Thu Uyển không vòng vo khách sáo mà nói: ‘Dạo gần đây nhà họ Trình gặp phải vài vấn đề về phương diện làm ăn, tôi hy vọng giám đốc cố có thể trợ giúp nhà họ Trình vượt qua khó khăn lần này. Để báo đáp, tôi sẽ nghĩ cách giúp anh bắt cóc và tiêu diệt Cố Mặc Ngôn, giúp anh ngồi vững ở vị trí người thừa kế tập đoàn Cố Thị.”

“Bắt cóc gì chứ, tôi không hiểu cô đang nói gì.” Cố Thành Vũ phủ nhận theo bản năng, nhưng trong lòng lại sợ chết khiếp, sao.

Trình Thu Uyển lại biết được chuyện này.

“Giám đốc Cố, thời gian gần đây đám người theo dõi Cố Mặc.

Ngôn là do anh thuê, đúng không?” Trên Mặt Trình Thu Uyển nở nụ cười khinh thường, không ngờ lại là một kẻ dám làm không dám nhận: “Tôi từng tận mắt chứng kiến mấy người đó tới gặp ông, giám đốc Cố còn muốn phủ nhận nữa không?”

“Lúc nào?” Cố Thành Vũ bất ngờ đứng bật dậy, mỗi lần hẹn đám cướp kia gặp mặt ông ta cẩn thận lắm mà, sao lại bị người khác bắt gặp chứ?

“Giám đốc Cố không cần lo lảng, tôi chắc chắn sẽ không nói chuyện này ra ngoài, nhưng điều kiện tiên quyết là giám đốc Cố phải đồng ý với yêu cầu ban nấy của tôi.” Dứt lời, Trình Thu Uyển bước tới chiếc ghế salon bên cạnh, ngồi xuống.

Nhớ lại những gì Trình Thu Uyển vừa nói, Cố Thành Vũ do dự hỏi lại: “Cô không phải bạn gái của Cố Mặc Ngôn hả? Sao lại giúp tôi tiêu diệt cậu ta?”

“Đương nhiên là vì nhà họ Trình rồi, bạn trai sao có thể sánh với sự nghiệp của gia đình mình được, điểm này hẳn giám đốc Cố là người hiểu rõ nhất mà.”

Nhìn nụ cười của Trình Thu Uyển, trong lòng Cố Thành Vũ cảm thấy cực kỳ khó chịu, cô ta đang châm chọc bản thân vì tập đoàn Cố thị mà không tiếc hy sinh anh em ruột thịt của mình sao?

Nghĩ thì nghĩ vậy, Cố Thành Vũ vẫn nghiêm túc cân nhắc đề nghị của Trình Thu Uyển. Có sự giúp đỡ của cô ta, chuyện bắt cóc Cố.

Mặc Ngôn có thể nói là làm ít công to. Mà chỉ cần Cố Mặc Ngôn không còn nữa, tập đoàn Cố thị nhất định sẽ là của mình So với việc đoạt được tập đoàn Cố Thị thì giúp nhà họ Trình tạm thời vượt qua khó khăn cũng chỉ là chuyện nhỏ như con kiến thôi.

“Ý cô là gì?” Cố Thành Vũ nhìn Trình Thu Uyển, hỏi.

Nghe thấ Trình Thu Uyển để lộ ý cười, Cố Thành Vũ có thể hỏi ra câu này chứng tỏ ông ta đã đồng ý.

Sau đó, Trình Thu Uyển giảng giải kế hoạch mà mình đã dày công sắp đặt từ trước cho Cố Thành Vũ nghe rồi nói tiếp: “Tôi còn một yêu cầu, đó là số tiền chuộc trong vụ bắt cóc lần này tất cả phải thuộc về tôi. Tôi sẽ giả vờ bị thiêu chết, sau đó mang theo số tiền này di cư ra nước ngoài sinh sống.”

Nghe Trình Thu Uyển nói vậy, Cố Thành Vũ thầm than người phụ nữ này đúng là quá ác độc. Ông ta từng nghe qua Cố Mặc Ngôn yêu thương người bạn gái này cỡ nào, lại không ngờ cô ta căn bản chẳng thèm xem Cố Mặc Ngôn ra cái thá gì.

Nhưng những việc này đâu có liên quan gì tới ông ta, chỉ cần Trình Thu Uyển đứng về phía ông ta, dù lòng dạ có ác độc một chút cũng chưa chắc không phải chuyện tốt.

“Không thành vấn đề, nhưng cô phải hứa với tôi mai mốt sẽ không trở về nước nữa.” Cố Thành Vũ tất nhiên sẽ không để chút tiền đó vào mắt, thứ ông ta quan tâm là chuyện này nhất định không thể bị lộ.

“Thành giao.” Trình Thu Uyển lập tức đồng ý, vốn cô ta cũng không có ý định quay lại.

Dưới sự trợ giúp của Trình Thu Uyển, chuyện bắt cóc Cố Mặc Ngôn diễn ra vô cùng thuận lợi, chỉ là kết quả lại không quá hợp lòng người, bởi vì cuối cùng anh vẫn trốn thoát được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.