Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 886



Chương 886

Nghĩ tới đây, trong mắt Trình Thu Uyển tràn đầy ghen ghét, thế nên cô ta phải diệt trừ Trình Thư Nghị, trong cuộc đời cô ta tuyệt đối không được có một nét bút hỏng.

Hà Kim Minh lúc này đang năm lì trên giường không nhìn thấy vẻ mặt điên cuồng của Trình Thu Uyển, anh ta cố gắng làm ra vẻ thờ mà hỏi: “Cái tên câm dao đâm Trình Thư Nghỉ hôm nay là do em sắp xếp đúng không?”

Nói xong Hà Kim Minh mới nhìn Trình Thu Uyển, tỉ mỉ đánh giá biểu cảm trên mặt cô ta.

Khóe miệng Trình Thu Uyển nở ra một nụ cười trào phúng, cô ta thành thật đáp: ‘Không phải em”

Hà Kim Minh hơi nhíu mày, hiển nhiên anh ta sẽ không tin lời Trình Thu Uyển nói, ngoại trừ cô ta, trên thế giới còn ai hận Trình Thư Nghỉ đến mức muốn cô chết cơ chứ?

“Em cảm thấy là ai làm chuyện này?” Hà Kim Minh hỏi dò, quan sát nét mặt của Trình Thu Uyển.

“Không biết.” Trình Thu Uyển khẽ lắc đầu, sau đó cười nhạo một tiếng: “Người đàn bà tỉ tiện kia thích làm bồ nhí của người khác.

như thế, nói không chừng là vợ cả nhà ai tìm tới cửa đấy. Hừi Lần này anh cứu được cô ta, coi như cô ta may mản, để xem lần sau cô ta có còn may được vậy không.”

Trong mắt ánh lên vẻ chán ghét, Hà Kim Minh lại một lần nữa khinh bỉ ánh mắt năm đó của bản thân. Khoảng thời gian theo.

đuổi Trình Thu Uyển hồi đại học chắc chản là lịch sử đen tối lớn nhất trong đời anh ta.

Nếu như Trình Thu Uyển không chịu thừa nhận thì Hà Kim Minh cũng không nên nhắc lại chủ đề này, để tránh chọc vào lòng nghi ngờ của cô ta, thế thì toàn bộ lời mình vừa nói khi nấy đều là vô ích.

“Bước tiếp theo em định đối phó Trình Thư Nghi như thế nào?

Anh sẽ phối hợp với em.” Hà Kim Minh đổi chủ đề, tìm hiểu kế hoạch kế tiếp của Trình Thu Uyển.

“Em vẫn chưa nghĩ ra.” Trình Thu Uyển không hoài nghỉ chút nào: “Đợi đến lúc em cần anh giúp thì em sẽ gọi điện cho anh.”

“Được.” Hà Kim Minh đáp: “Anh sẽ dốc hết sức giúp em.”

“Cảm ơn anh.” Vẻ mặt Trình Thu Uyển có phần cảm động, không biết là thật sự xúc động trước lời nói của Hà Kim Minh hay là giả vờ để lợi dụng anh ta.

“Bây giờ em có hơi hối hận vì lúc trước không đáp lại tình yêu của anh rồi.” Trình Thu Uyển nững nịu nói: “Nhưng mà không sao, còn nhiều thời gian, chúng ta có rất nhiều cơ hội.”

Hà Kim Minh ép bản thân phải nở một nụ cười với Trình Thu Uyển: “Hy vọng em không quên lời hôm nay đã nói”

F*CKI Ai mà muốn có cơ hội với cô cơ chứ! Những lời mắng chửi ở trong lòng chính là những gì anh ta thật sự muốn nói.

Trình Thu Uyển lắng lặng đáp lại bằng một nụ cười thâm sâu, nhìn ly nước trên bàn và hỏi: “Anh muốn uống nước không? Em rót một ly cho anh.”

“Không cần, em về trước đi.” Hà Kim Minh nói: “Trình Thư Nghỉ sẽ quay lại ngay đấy, anh sợ cô ta thấy chúng ta ở chung sẽ sinh nghi, như thế thì phí mất một dao của anh rồi.”

Nghĩ ngợi một hồi, Trình Thu Uyển cảm thấy lời Hà Kim Minh nói có lý: “Được, em đi trước đây, anh nhất định phải nghĩ cách làm cho Trình Thư Nghỉ tin tưởng, rằng anh thật lòng với cô ta.”

“Ừ”” Hà Kim Minh gật đầu, trong lòng tràn ngập mất kiên nhẫn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.