Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ

Chương 910



Chương 910

Thấy vẻ áy náy trên mặt Trình Thư Nghi, giọng điệu Trình Nam Quyền cũng hòa hoãn lại, ý bảo cô ngồi xuống cùng mình: ‘Lần sau nhớ bật tiếng, anh còn tưởng em gặp chuyện gì. Vừa nãy em đi đâu thế?”

. “Em… Em vừa đi gặp Cố Mặc Ngôn.” Trình Thư Nghi thành thật nói.

“Em đi gặp cậu ta làm gì?” Trình Nam Quyền nhíu mày, cẩn thận quan sát Trình Thư Nghi: “Cậu ta không làm gì em chứ?”

“Không có, anh ta chỉ hẹn em ra ngoài gặp mặt để nói vài câu thôi.” Trình Thư Nghi phủ nhận, cô không định để Trình Nam Quyền biết Cố Mặc Ngôn ‘hẹn cô ra ngoài như thế nào.

“Nói gì?”

“Anh ta nói muốn theo đuổi em lần nữa.”

“Tuyệt đối không được!” Nghe câu trả lời của Trình Thư Nghi, Trình Nam Quyền nổi giận: “Năm đó cậu ta làm ra chuyện như vậy với em thì đã không còn xứng với em từ lâu rồi.”

“Nếu như em thật sự đồng ý ở bên cậu ta lần nữa, cậu ta lại đối xử với em như vậy thì sao đây? Thư Nghi, em nghe lời anh, tuyệt đối không thể đồng ý với cậu ta. Lỡ như em lại sa vào, cuối cùng người bị tổn thương vẫn sẽ là em thôi.”

“Anh yên tâm đi.” Trình Thư Nghi an ủi Trình Nam Quyền đang hơi kích động: “Vốn dĩ em cũng không định đồng ý với anh ta. Em đã không còn là Tô Thư Nghi ngốc nghếch năm đó nữa, chắc chắn em sẽ không làm chuyện khiến mình bị tổn thương đâu.”

“Em hiểu rõ thì tốt rồi.” Nghe những lời Trình Thư Nghi nói, rốt cuộc trong lòng Trình Nam Quyền cũng yên tâm.

Anh ta tận mắt chứng kiến nỗi đau mà Trình Thư Nghi trải qua năm năm trước, đến tận bây giờ cô vẫn chưa hoàn toàn thoát ra được. Nếu lặp lại một lần nữa, anh ta thật sự sợ em gái mình sẽ không chịu nổi.

Nhưng thằng quỷ nhỏ trốn ở một bên nghe lén lại mỉm cười, theo đuổi mẹ lần nữa ư, ba đúng là quá ngầu! Xem ra cuộc sống có ba có mẹ của mình sắp đến rồi.

Đêm đó, Trình Thư Nghĩ trằn trọc trên giường không ngủ được, những lời Cố Mặc Ngôn nói cứ quanh quẩn trong đầu cô không tài nào xua đi.

Biết Cố Mặc Ngôn muốn ở bên mình một lần nữa, cô không thể nào lý giải được cảm giác mừng rỡ thầm dâng lên trong lòng mình là thế nào. Thậm chí cô còn chẳng dám nghĩ sâu, chỉ sợ sẽ nhận được đáp án mà mình không thể chấp nhận nổi Cô gần như trắng đêm không ngủ. Hôm sau khi trời sáng, Trình Thư Nghi mới mơ màng ngủ được hai tiếng, sau đó liên bị đồng hồ báo thức đánh thức.

Trình Thư Nghi ngơ ngác đi tới công ty với hai quầng thâm lớn dưới mắt, không ngờ vừa bước vào tòa soạn thì Hiểu Khiết đã chạy về phía cô.

“Chị Thư Nghi, sao giờ chị mới đến? Không xong rồi, xảy ra chuyện lớn rồi!”

Ý thức lập tức tỉnh táo hơn không ít, Trình Thư Nghi thấy các đồng nghiệp trong tòa soạn cũng đang lo lắng nhìn mình, trong lòng cô thâm cảm thấy e là không phải chuyện gì tốt.

“Xảy ra chuyện gì?” Trình Thư Nghi nghiêm túc hỏi.

“Tòa soạn của chúng ta đã bị một công ty lớn thu mua!” Hiểu Khiết sốt ruột nói ra một tin tức đủ khiến Trình Thư Nghi kinh hãi.

“Cái gì!” Trình Thư Nghi nhíu chặt mày: “Tại sao chị không nhận được thông báo nào từ tổng công ty? Rốt cuộc em nghe được tin tức này từ ai?”

Hiểu Khiết vừa định nói thì đã bị một đồng nghiệp khác nói trước: “Sáng nay có một người tự xưng là trợ lý giám đốc của công ty Hiện Thế Media tới tòa soạn của chúng ta, thông báo cho mọi người biết tòa soạn đã bị công ty của họ thu mua.”

“Nhưng nhân sự không có thay đổi, chị vẫn là tổng biên tập. Anh †a còn bảo chiều nay tổng biên tập đến công ty bọn họ họp.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.