Ông Xã Chày Bửa

Chương 13: Vì đối phương là em nên tôi...



Mi Na cũng không ngờ được rằng, người mà tối qua mặt lạnh như băng ngàn năm tuổi khi bị chụp trộm giờ lại vô cùng phối hợp với bản thân mình như vậy. Ngây ngô mất mấy giây, cô lại hăng say chụp ảnh hơn.

- Đừng chụp nữa!

Mạc Yến quơ chân quơ tay định giằng lấy máy ảnh của Mi Na, vừa mới giơ tay ra thì đã bị Bắc Tân Khơi vòng tay qua eo, lôi lại.

- Buông tôi ra!

Mạc Yến vô cùng tức giận vì hành động của Mi Na, điều ấy khiến cô có cảm giác như bị bán đứng vậy, khẩu khí cũng rất không khách sáo.

Một người mà cô luôn thân thiết coi như chị em ruột mà có thể chỉ vì một mẩu tin hót có thể kiếm ra nhiều tiền mà lôi cả cô vào cuộc.

Bắc Tân Khởi nhìn cô tức giận như muốn nhẩy dựng lên vậy, có chút thấy đau đầu vì sự ồn ào của cô, khẽ nhíu mày rồi bỗng bế bổng cô lên, nhét luôn vào trong xe.

Mi Na trợn tròn mắt lên nhìn hành động quá đỗi là tự nhiên, thành thục của Bắc Tân Khởi, bàn tay bấm máy ảnh càng nhanh hơn...

Quá hot luôn, hai người họ từ khi nào đã thân thiết như vậy chứ? Tại sao là bạn thân của Mạc Yến mà cô lại không hay biết chút gì được chứ?

- Bắc Tân Khởi, trước nay không phải là anh luôn chú trọng việc giữ bí mật đời tư của mình sao? Anh thấy vụ việc tối qua bị lan truyền vẫn chưa đủ lớn hay sao? Anh có biết thân phận của con nhỏ đó là gì không hả?

Mạc Yến không ngờ hắn lại hành động nhanh, gọn như vậy, đẩy hắn ra xa định bước xuống xe, nhưng Bắc Tân Khởi đã đóng cửa xe lại.

Hắn quay người lại nhìn cô, mặt không cảm xúc, thốt ra từng từ từng chữ:

- Tôi không để ý!

Mạc Yến kinh ngạc nhìn hắn, có chút không tin vào điều mà tai mình nghe được.

Hắn không để ý?

Một người coi trọng bí mật đời tư như hắn lại nói là không quan tâm, không để ý việc bị bại lộ đời tư trên truyền thông?

- Em không nghe nhầm đâu!

Người hắn hơi nghiêng về phía cô, giúp cô thắt dây an toàn, giọng hắn rất nhẹ...

Vì đối phương là cô nên hắn không để ý!

Bản thân Bắc Tân Khởi cũng không lí giải được cảm giác này... Hình như rất nhiều việc cứ có chút liên quan tới Mạc Yến thì hầu như mọi nguyên tắc của hắn đều bị phá vỡ hết.

Từ nhỏ đến lớn đều vậy, ghét ồn ào nhưng lại có thể để cô ở bên, nghe tiếng gọi mềm mại, đáng yêu của cô giành cho hắn, ghét ngủ cùng người khác trên một chiếc giường nhưng lại quen ngủ cùng cô khi còn nhỏ, ghét kẻ bám giai như đỉa nhưng lại thích cô luôn theo sát bên mình...

Trong thế giới của Bắc Tân Khởi, cô hoàn toàn là một sự ngoại lệ...

Còn một lí do khiến hắn không để ý, đó là do Mạc Yến vội vàng vạch khoảng cách với hắn... hắn biết cô không muốn quá gần gũi với hắn....

Nhưng bản thân hắn lại muốn đến gần cô hơn, muốn hai người sẽ đời đời kiếp kiếp gắn bó với nhau....

Bên ngoài, tiếng máy chụp ảnh vẫn không ngừng...

Một bên là tiếng máy chụp ảnh, một bên là tiếng nói của Bắc Tân Khởi... đầu óc cô như loạn lên...

Suy nghĩ của hắn, cô không hiểu!

Bắc Tân Khởi cũng không giải thích,thắt dây an toàn, chầm chậm khởi động xe.

Mạc Yến lườm Mi Na, nghiến răng nghiến lợi:

- Mi Na, nếu cậu mà để lộ những tin tức này ra trên mặt báo thì chúng ta sẽ tuyệt giao!

- Đừng giận! Phần có mặt bà tôi sẽ làm mờ đi.

Mi Na nở nụ cười hết sức là nịnh bợ và còn giơ tay vẫy tạm biệt với Mạc Yến.

Mạc Yến: "...."

- Sau này đừng nói là tôi quen biết bà nhé!

Mi Na đang định tiếp tục nói gì đó thì chiếc xe đã lao đi....

Mạc Yến xị mặt xuống,nghĩ đến hành vi của Mi Na mà trong lòng bức xúc.

Tĩnh tâm xuống,cô biết Mi Na dù có hơi hám tài chút nhưng cũng không đến mức mang bí mật đời tư của cô ra để đánh đổi...

Nhưng, nếu như thật sự làm mờ đi rồi thì còn tạo được tin hot nữa không?

Đau đầu hơn nữa là, Bắc Tân Khởi đã trở về, nên cô và hắn sẽ còn gặp nhau rất nhiều lần khác nữa.... hôm nay là Mi Na phát hiện, nhưng sau này nhỡ bị người khác phát hiện thì sao?

Mạc Yến thân quen với Bắc Tân Khởi bao lâu nay nhưng chưa bao giờ cô lại thấy đau đầu vì mối quan hệ này đến thế.

Không được, vì sự yên bình của bản thân, xem ra từ sau phải giữ khoảng cách xa hơn chút nữa với hắn.

Bình tâm lại, ánh mắt hướng ra phía ngoài cửa kính xe...

Vốn định nhìn cảnh vật bên ngoài thì lại nhìn thấy bóng của Bắc Tân Khởi phản chiếu qua cửa kính...

Mạc Yến nghĩ đến việc tối qua bản thân ra tay tát hắn, trong lòng có chút ăn năn,vì dù sao từ nhỏ đến lớn, Bắc Tân Khởi cũng chưa bao giờ bị ai đối xử như vậy.

Nhưng rồi lại nghĩ tới hành vi của hắn trước khi bị cô tát,thì thấy đó là hình phạt thích đáng cho hắn...

Bắc Tân Khởi đang chăm chú lái xe,nhưng quay ra thấy Mạc Yến khi thì nhíu mày lúc lại nghiến răng nghiến lợi,... lông mày hắn cũng nhíu lại...

Không cần đoán, hắn cũng biết cô đang đau đầu chuyện gì.

Không để ý tới ánh mắt hắn đang nhìn mình, Mạc Yến nhẹ nhàng mở lắp chai nước khoáng ra định uống. Nhưng chiếc xe bỗng phanh gấp, tạt vô lề đường...

Tình huống quá bất ngờ, khiến cô không kịp phản ứng, chai nước đã mở lắp đang cầm trên tay lập tức hất tung ra về phía Bắc Tân Khởi.

Điểm dừng không sai không lệch chút nào,trúng đúng... vào vị trí nhạy cảm giữa hai đùi hắn.

Chiếc quần được là ủi tươm tất trong nháy mắt đã ướt sũng...

Mạc Yến: "....."

Ặc, sao có thể chuẩn quá mức vậy chứ?

Sắc mặt Bắc Tân Khởi rất chi là khó đỡ...

Một khoảng im lặng đáng sợ....

Não của Mạc Yến đình công mấy giây, đến lúc kịp phản ứng ra sự nghiêm trọng của vấn đề,định lấy khăn giấy lau cho hắn, nhưng tay chưa kịp giơ ra đã lập tức rụt lại...

Bộ phận nhạy cảm, nếu như cô cứ vậy mà giơ tay ra lau thì hắn có nghĩ rằng cô đang khêu gợi hắn không?

Bắc Tân Khởi cúi xuống nhìn chiếc quần của mình, rồi ngẩng lên nhìn chằm chằm vào kẻ tội đồ.

- Tôi, tôi...không phải cố ý!

Tự mình trấn tĩnh rồi vội hướng ánh nhìn ra ngoài cửa sổ.

Bắc Tân Khởi nhìn cô với ánh mắt hình viên đạn, gân xanh hai bên thái dương nổi lên,.....

Nha đầu thối cố ý đây mà...

Mạc Yến không dám nhìn chính diện hắn nhưng vẫn cảm nhận được ánh mắt sắc như dao của hắn đang nhìn cô... ánh mắt ấy khiến người bị nhìn có cảm giác không lạnh mà run...

Nếu ánh mắt có thể giết người thì cô có thể đã bị gắn linh trì mấy lần rồi.

Chậm chạp quay đầu lại, ánh mắt liếc qua vị trí nhạy cảm của hắn, đưa ra kiến nghị:

- Hay tôi xuống xe đã nhé, anh hãy xử lí qua một chút đi!

Mặt hắn trùng xuống:

- Xử lí qua là xử lí như nào?

Lại liếc qua vị trí nhạy cảm đang có vẻ hơi bất thường của hắn, lại một lần nữa không sợ chết mà thêm một câu:

- Hay là anh thích để mình trong tình trạng " hưng phấn" như này để về nhà??

Sắc mặt Bắc Tân Khởi lập tức đen hơn cả cột nhà cháy.......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.