Mạc Yến bị hắn nhìn chằm chằm như vậy, không rõ trong đầu hắn đang nghĩ những gì... nhiệm vụ đã xong,cũng không muốn ở lại trong phòng hắn thêm nữa.
- Thím Hạ Lan nhờ em bưng đồ ăn sáng lên cho anh, anh đánh răng rửa mặt rồi ăn sáng đi. Em xuống lầu trước đây.
Nói xong, quay người đi ra phía cửa phòng. Vừa đến gần cửa, định bước ra ngoài thì bỗng nhiên bụng cô phát ra tiếng kêu ùng ục...
Tiếng kêu khá lớn, lại còn trong căn phòng đang im phăng phắc không một tiếng động, hai người đều bất ngờ.
Mạc Yến không thấy ngại mấy, vì người nam thanh niên này đã tận mắt nhìn thấy cảnh khi cô được quấn tã, đóng bỉm rồi cơ mà. Cô cũng không quá để ý việc lộ những thói hư tật xấu trước mặt hắn.... Nhưng mà kêu thì cứ kêu,cơ mà kêu to như thế để làm gì?
Cô cũng có chút chút ngại ngùng...
Đầu hơi nghiêng nghiêng, liếc mắt nhìn trộm hắn...
Không phải một câu hỏi,mà là câu cảm than, giọng điệu lười lười....
Mạc Yến khẽ đáp lại.
- Ukm!
... Rồi đẩy cửa định ra ngoài...
Chân chưa kịp nhích một bước, hắn lại đã cất tiếng:
- Cùng ăn đi!
Bước chân khựng lại...
" Cùng ăn đi!"
Câu này,khi nhỏ hắn cũng thường hay nói câu này.
Khi nhỏ,Mạc Yến rất thích chạy sang Bắc gia chơi, cứ như vậy, thường xuyên đến mức mà Hạ Lan mỗi khi nấu cơm thì cũng nấu luôn cả xuất của cô. Nhưng khi còn nhỏ cô lại hay cầm bát ăn cơm của mình và nhìn chằm chằm vào xuất ăn của người khác... người khác ở đây, thật bất hạnh, đó lại chính là Bắc Tân Khởi.
Và mỗi khi như vậy, Bắc Tân Khởi lại cho cô cùng ăn xuất của mình. Cũng bởi thế mà sau này, Hạ Lan gộp luôn xuất ăn của hai người vào một chiếc đĩa lớn.
Nghĩ lại chuyện lúc nhỏ, cô không nhịn nổi cười.
Đây thật là một thói quen không tốt, nếu như là ở nhà cô thì mẹ cô chắc chắn sẽ không cho phép... Nhưng Bắc Tân Khởi thì lúc nào cũng bao dung cô...
Nghĩ kĩ ra, trừ việc tối hôm trước hắn đối xử hơi quá với cô ra thì hắn luôn đối với cô rất tốt, rất rất tốt...
Bắc Tân Khởi thấy cô cứ vậy đứng ngây người ra, cũng không tránh lé, kéo chăn ra bước xuống giường...
Trên người chỉ mặc chiếc quần đùi lót.
Cơ thể với tỉ lệ cực chuẩn,làn da nâu gợi cảm,cơ bụng 6 múi rõ ràng, đôi chân dài miên man.... tất cả hiện hết ra trước mắt Mạc Yến...
- Anh...anh sao lại không mặc quần áo!
Mạc Yến không ngờ hắn lại tự nhiên đến mức độ đó, mắt mở to, mồm há hốc nhìn hắn... nhưng chết một lỗi, cô phát hiện mình không thể rời mắt khỏi hắn....
Hắn liếc nhìn cô,thản nhiên mà rằng:
- Em có thấy người đàn ông nào đi ngủ mà ăn mặc kín cổng cao tường không?
Mạc Yến:"...."
Hắn nở nụ cười đầy vui vẻ,lấy ra một chiếc khăn tắm quấn quanh phần dưới cơ thể, thân hình cao lớn lướt qua cô rồi mới đi vào nhà tắm...
Mạc Yến "..."
Nét mặt ửng đỏ...
Không mặc thì không mặc, nhưng cứ lượn qua lượn lại trước mắt cô như vậy là sao chứ?