-ukm. Dì Dương nói rồi mà, kẻ xấu nhất định sẽ bị trời tru đất diệt, Nghi Nghi sẽ chú ý.
Đan Nghi nhận lấy sợi dây chuyền thật, nắm chặt tay thành hình nắm đấm để thể hiện sự quyết tâm.
Bạch Văn Bình và Đường Sa Sa nghe cô nói vậy chỉ còn biết ngại ngùng cười trừ...
Nhưng dù sao thuận lợi như vậy mà lấy được sợi dây chuyền nên bọn chúng rất là hưng phấn. Chúng cũng không tiếp tục nói về chuyện kia nữa mà chuyển sang bàn bạc việc của buổi tối nay.
Đường Sa Sa nói:
- Ở trong khóa năm nhất này ngoài Đan Nghi thiên kim tiểu này thì còn Tiền Phi cũng là kẻ con nhà có chức có quyền. Hơn nữa cô ta là người bản địa nên chúng ta cần cố gắng kết giao cho được.
- Hôm nay vừa đúng là sinh nhật lần thứ 18 của cô ta... chúng ta cần chuẩn bị một món quà gì đó thật giá trị cho cô ta.
Bạch Văn Bình cũng hoàn toàn đồng ý với ả.
- Quà tặng mà...chính là sợi dây kim cương này đi.
Đường Sa Sa sớm đã nghĩ ra món quà này rồi.
- Tiền đại tiểu thư là người rất yêu thích kim cương.
Bạch Văn Bình lập tức đáp lời:
- Việc không được chậm trễ, giờ chúng ta xuất phát luôn cho sớm.
Đan Nghi nhìn bọn chúng dời đi, cô chăm chú suy nghĩ...
Trường đại học mà Đan Nghi đang theo học là một trường đại học lớn có tiếng nhất nhì trong nước.
Trường này nổi tiếng bởi chế độ tuyển chọn đầu vào của sinh viên vô cùng nghiêm ngặt, kĩ càng... các tân sinh viên đều phải trải qua cuộc thi vô cùng gian khổ, đáp ứng đủ mọi điều kiện mới được vào học.
Sự nghiêm ngặt trong thi cử của trường này đã được cả thế giới công nhận.
Khi đã là sinh viên của trường này, những ngày học bình thường rất thoải mái, tự do nhưng đến kì thi thì sự nghiêm ngặt của nó vẫn không hề giảm sút chút nào...
Mỗi lần thi cử,nếu như kết quả không đáp ứng được đủ điều kiện,nhẹ nhất là thi lại, nặng thì lưu lại lớp, nghiêm trọng hơn có thể bị khai trừ ra khỏi trường...
Bất kể điều kiện, bối cảnh của gia đình sinh viên đó có lớn đến đâu hay chỉ là con của một gia đình thường dân thì đều được đối sử công bằng như nhau.
Chính bởi chính sách đối xử công bằng như vậy mà khiến cho sinh viên tốt nghiệp ra ngoài xã hội từ ngôi trường này đều trở thành những người giỏi giang, tuân thủ luật pháp, giúp ích lớn cho sự phát triển của xã hội.
Chính bản thân Đan Nghi cũng đã phải nỗ lực rất nhiều mới có thể thi đỗ vào ngôi trường này.
Tiền Phi là sinh viên cùng lớp với cô,là đại tiểu thư của Tiền gia, là người bản địa, gia thế hiển hách rất được lòng sinh viên trong trường.
Đan Nghi và Tiền Phi đều là những cá nhân xuất sắc,tiêu biểu trong lớp, kiểu như hai đối thủ cạnh tranh vị trí nhất nhì...
Nhưng Đan Nghi cũng biết ba tháng ngây dại vừa qua đủ khiến cho kết quả học tập của cô giảm sút rất nhiều...
Hôm nay là sinh nhật lần thứ 18 của Tiền Phi, cô ta sẽ đeo sợi dây chuyền giả mà Đường Sa Sa tặng để xuất hiện trước mọi người... Thật không biết màn kịch hay này sẽ còn xảy ra những biến cố gì nữa...
Tất nhiên, Đan Nghi không mong muốn Đường Sa Sa sẽ nịnh bợ thành công rồi...
Đường Sa Sa muốn lợi dụng sợi chuyền đó để lấy lòng Tiền Phi, Đan Nghi sao có thể để chuyện đó xảy ra chứ?
Nhưng, thân phận Tiền Phi vốn cao quý như vậy, bữa tiệc sinh nhật của cô ta chắc chắn cũng sẽ toàn là khách quý, nên nếu không có giấy mời thì chắc chắn là không thể bước vào...
Đan Nghi với Tiền Phi vốn chẳng có chút giao tình nên không nhận được thiệp mời là lẽ đương nhiên...
Hàng lông mày cau lại,trở về căn hộ bên cạnh.
Dì Dương thật ra vẫn chưa hề trở về Đan gia...
Dì thấy nét mặt Đan Nghi khó coi vậy vội hỏi:
- Sao vậy? Phát sinh chuyện gì sao?
- Cháu muốn tới tham dự một bữa tiệc sinh nhật của bạn cùng lớp nhưng lại không có thiệp mời...
Đan Nghi lắc lắc đầu ra hiệu cho dì Dương biết mình không sao...
- Tiệc sinh nhật bạn cùng lớp của cháu là ai, để dì xem có giúp được gì cho cháu không nhé?