Nếu Lục Thượng Hàn chịu đến ngồi bên cạnh ả thì ả chắc chắn sẽ tận dụng thật tốt cơ hội ngàn năm có một này.
Lục Thượng Hàn đi thẳng về phía Đường Sa Sa....
Ánh mắt ả như phát quang, nhìn chằm chằm vào người Lục Thượng Hàn...
Lục Thượng Hàn dừng lại trước bàn của Đan Nghi và Đường Sa Sa...
Đường Sa Sa gần như muốn nhảy cẫng lên... ả biết ngay mà, ả biết bản thân rất có sức hút mà.
Đến ngay cả người lăn lộn trên thương trường nhiều năm như Lục Thượng Hàn cũng không thể không khó tránh khỏi sức quyến rũ của ả?
Đường Sa Sa mở to đôi mắt, nhìn chằm chằm vào hắn....
Nhưng....
Lục Thượng Hàn căn bản là không thèm nhìn ả dù chỉ một cái... mà còn đi vòng qua vị trí của ả, ngồi xuống bên cạnh Đan Nghi.
- Haizz...
Nữ sinh khác chỉ biết thở dài đầy tiếc nuối...
Đường Sa Sa lại càng thất vọng hơn...
Gì vậy chứ? Lục Thượng Hàn không ngồi xuống bên ả mà còn sang ngồi cạnh con ngốc Đan Nghi sao?
Thầy giáo thấy Lục Thượng Hàn đã yên vị rồi thì liền nói:
- Được rồi cả lớp! Chúng ta bắt đầu vào học.
Tiết học này là Cao số học, nội dung khá là phức tạp.
Đan Nghi nghỉ học suốt 3 tháng, vốn nghĩ rằng để theo kịp chương trình học thì cũng cần chút thời gian.
Không ngờ, giờ cô lại cảm thấy đầu óc mình đang vô cùng tỉnh táo và không thấy chương trình học quá khó...
Cô giở sách, cảm nhận thấy những thứ mà thầy giáo giảng giải, cô chỉ cần ngẫm nghĩ chút là thông hết, không chút gì khó khăn cả...
Vì quá nhẹ nhõm thế nên Đan Nghi nghe giảng một lúc rồi bắt đầu ngồi nghĩ lung tung...
Cô nghiêng đầu nhìn sang phía Lục Thượng Hàn, thấy hắn đang ngồi rất thảnh thơi, cô liền lấy bút, viết lên vở:
- Hàn thiếu gia hôm nay rảnh vậy, vó thời gian đến dự giờ?
Đẩy quyển vở sang bên hắn.
Lục Thượng Hàn liếc qua,thấy chữ viết của Đan Nghi mềm mại, thanh tú mà lại có chút gì đó sắc sảo... giống hệt như tính cách con người cô vậy...
Hắn cũng viết vài chữ trên quyển vở, đẩy sang phía cô:
- Đến thì cũng đã đến rồi!
Chữ của hắn như rồng bay phượng múa, đường nét rắn rỏi, phân minh.
Đan Nghi vẽ ngay bên cạnh dòng chữ của hắn một icon đang lè lưỡi...
Ai cho hắn khi nãy trong phòng cafe lại làm như vậy, khiến cô hoảng hồn, ngay đến bây giờ tim cô vẫn còn đang đập quá mạnh luôn... vậy mà hắn vẫn như không có chuyện gì xảy ra vậy...
Lục Thượng Hàn lại viết:
- Tập trung nghe giảng!
Lục Thượng Hàn hôm nay nhận lời mời tới trường này chủ yếu là vì Đan Nghi.
Trước nay hắn không có hứng thú gì với các hoạt đọng của trường, nhà trường 5 lần 7 lượt đề nghị hắn làm cố vấn danh dự của trường,hắn đặt điều kiện,mọi việc hắn đều được quyền tự quyết định.
Não bộ của Đan Nghi bị thương suốt 3 tháng dòng,giờ mới khỏi, hôm nay ngày đầu quay lại trường nên Lục Thượng Hàn thấy không yên tâm...
Nhưng hắn phải công nhận cô là một cô gái rất thông minh, cô luôn có những cách làm vô cùng tài trí, vượt qua sự trông đợi của hắn...
Do Lục Thượng Hàn đến dự giờ nên thầy giáo hôm nay giảng giải những kiến thức vượt ra ngoài khuôn khổ sách vở và cũng vượt quá khả năng tiếp thu của sinh viên.
Thầy giáo dừng lại chút rồi đưa ra một đề bài,nói:
- Có ai có lời giải cho đề bài này không?
Đường Sa Sa nhân phẩm không ra làm sao, tâm kế thâm độc, chuyên lợi dụng tình cảm của người khác để chuộc lợi cho bản thân...
Nhưng có thể thi đỗ vào ngôi trường này thì thực lực của ả cũng không tồi.
Vấn đề mà thầy giáo đưa ra vừa hay ả biết câu trả lời.
Nhưng ả liếc nhìn thấy Đan Nghi, phát hiện Đan Nghi đang nằm bò ra bàn...
Đan Nghi vốn luôn là một mẫu học sinh tốt trong lòng các giáo viên, có việc gì tốt các giáo viên đều luôn nghĩ đến cô đầu tiên... ví ngay như việc lúc nãy đến phòng hội nghị tham gia buổi đàm tọa với các cố vấn danh dự cũng vậy.