- Không cần nữa, tôi bỗng nhớ ra mình còn chút việc nên không thể chép tài liệu luôn được....
Nói rồi,len qua dòng người, bước từng bước lớn ra ngoài.
Đan Nghi trốn trong nhà vệ sinh,chậm chạp rửa tay, bóp lấy một chút nước rửa tay, rửa đi rửa lại một lúc lâu...
Cô không muốn ra ngoài ngay bây giờ...
Lục Thượng Hàn là người có bề ngoài lạnh lùng,điềm đạm nhưng thực chất là một con sói đuôi dài... cô không muốn ra ngoài vì sợ bị hắn bắt gặp...
Đang chăm chú rửa tay thì Đường Sa Sa đi đến, nói:
- Đan Nghi, giờ cô biết làm bài rồi sao? Đầu cô bình thường rồi??
- Đầu tôi làm sao cơ? Vấn đề gì cơ?
Đan Nghi nở nụ cười tươi tắn nhìn Đường Sa Sa...
- Đan Nghi cô đừng có giả hành giả tỏi với tôi nữa đi? Giờ tóm lại là cô thế nào rồi?
Đường Sa Sa càng lúc càng tức giận...
- Hành tỏi gì cơ? Đan Nghi rất thích ăn hành....
Đan Nghi trả lời hết sức ngây thơ...
Đường Sa Sa thấy cô nói thế, không thấy giống như đang nói dối:
- Tôi hỏi cô, đề mục lúc nãy ý? Tại sao cô trả lời được?
- Đề mục đó à... thật ra tôi cũng không biết làm... Là do tôi đọc được trên quyển vở của Tiền Phi.
Đan Nghi vừa cười vừa trả lời.
- Cô bảo tôi đứng dậy trả lời thế là tôi cứ theo đó mà đọc ra thôi.
- Thật á?
Đường Sa Sa chả tin.
Đan Nghi nói:
- Đi thôi,tôi chỉ cho cô xem!
Về đến lớp học,Đan Nghi lấy ra quyển vở của Tiền Phi, bên trên thật sự có ghi chép phần đề mục lúc nãy thầy giáo vừa đưa ra... Tiền Phi đã chuẩn bị bài từ trước, có ghi cả phương án giải đáp bên trên...
Đan Nghi lúc trước cũng không để ý,vừa nãy hết giờ học mới phát hiện ra....