Xem ra, ông ý chính là người đến làm thuyết khách giúp Bạch Văn Bình.
Đan Nghi nhớ rằng, trước kia có một khoảng thời gian Bạch gia mời ông ta đến làm gia sư cho Bạch Văn Bình. Cũng khó trách ông ta chịu đến đây làm thuyết khách...
Cũng khó trách hôm nay Trần Hải Minh chịu gặp ba mẹ Bạch Văn Bình... thì ra là họ đã mời đến một nhân vật có trọng lượng như vị học giả già này.
- Dì Dương, trên các mặt báo sáng nay có tin tức gì mới không?
Đan Nghi chớp chớp mắt, hỏi vậy....
- Cái này... dì cũng chưa kịp coi, lão gia thì quá tức giận, cơm không muốn ăn trà chả muốn uống thì đâu còn tâm trí mà đọc báo nữa?
Dì Dương đáp lại...
- Dì Dương, dì giúp cháu đi lấy ít báo mới đến đây nhé!
Đan Nghi tiếp lời.
Dì Dương trước giờ đều không bao giờ không thỏa mãn những yêu cầu của Đan Nghi, liền đi lấy một sấp báo đến, tạp trí nào cũng có.
Vụ việc đêm qua Bạch Văn Bình và Đường Sa Sa cùng tập luyện môn thể thao vận động nguyên thủy nhất ngay trên đường đã được giới kí giả ghi hình lại.
Đường Sa Sa mặc dù có thể tung tin cho phóng viên để họ đến chụp hình trộm...nhưng ả ta chắc chắn không có khả năng ngăn họ tung tin tức lên các mặt báo.
Bạch Văn Bình và Đường Sa Sa đều là những người dân bình thường, không phải nhân vật có tiếng nên tin tức về họ chắc cũng chỉ có thể đưa lên phần chuyện lạ có thật trên các mặt báo mà thôi.
Nghĩ vậy, Đan Nghi vội lật giở các trang báo, rất nhanh đã tìm thấy phần tin tức mà mình cần.
Giới phóng viên cũng thật là chơi ác,viết phần đề mục rất là hút mắt độc giả " Nam thanh nữ tú thèm khát nhục dục, làm tình ngay trên đường lớn, khiến người đi đường tò mò đứng xem gây tắc nghẽn giao thông cả một quãng đường dài " " Nam nữ thiếu thốn tình cảm, công khai làm chuyện ấy trên đường lớn.... quần chúng phẫn nộ..."
Trên mặt báo mặc dù khuôn mặt Bạch Văn Bình và Đường Sa Sa đã được làm mờ đi nhưng chỉ cần nhìn dáng người và quần áo thì những người thân thiết đều có thể lập tức nhận ra thân phận của họ...
Đan Nghi cầm lấy sấp báo, đi thẳng vào thư phòng.
Ba mẹ Bạch Văn Bình đang quỳ rạp trước mặt Trần Hải Minh, vật nài cầu xin....
Trần Hải Minh gằn giọng:
- Ta cho Đan Nghi đính hôn cùng Bạch Văn Bình, là đã cho các người cơ hội rồi, ai biết Bạch Văn Bình lại làm ra trò như vậy. Giờ thì hết rồi. Các ngươi cầu xin ta như nào cũng vô ích thôi.
- Văn Bình nói rồi, nó nhất định sẽ sửa sai,huống hồ đều là con tiện nhân đó quyến rũ Văn Bình...
Ba mẹ Bạch Văn Bình vẫn không ngừng khóc lóc....
Trần Hải Minh tuy là ghét Bạch Văn Bình, không đồng ý tha thứ cho hắn... nhưng Bạch gia trước giờ đều hết sức nghe lời, đúng là không có công lao thì cũng có bỏ ra nhiều công sức... Trần Hải Minh cũng không có ý làm quá.
Thấy Đan Nghi bước vào, Trần Hải Minh vội lên tiếng:
- Nghi Nghi, con về rồi sao?
Lợi dụng mọi người không chú ý, Đan Nghi tiện tay để sấp báo xuống bàn của Trần Hải Minh.
- Vâng, ba con về rồi ạ!
Đan Nghi khi nãy tô tô vẽ vẽ son trên mặt, nhìn giống như vừa khóc lóc rất ghê gớm, mắt mũi sưng húp lên...
Trần Hải Minh không khỏi xót xa:
- Nghi Nghi con đừng buồn,ba sẽ làm chủ cho con!
- Ba, con nghĩ Bạch gia cũng không dễ dàng gì, anh Văn Bình cũng thật lòng...
Đan Nghi nhẹ nhàng lên tiếng, kèm theo tiếng khóc nghẹn ngào...
Ba mẹ Bạch Văn Bình nghe vậy thì cho rằng Đan Nghi đã mềm lòng...sự việc chắc chắn có thể thay đổi....
Họ vội nói với Đan Nghi:
- Đúng vậy! Đúng vậy! Văn Bình đối với con là thật lòng thật dạ, khi ở nhà thì lúc nào cũng nhắc đến con, lúc nào cũng chỉ muốn kết hôn cùng con và sống hạnh phúc mãi bên con thôi... Đan Nghi à, con hãy tha thứ cho lỗi lầm này của Văn Bình nhé... chúng ta cam đoan nó sau này sẽ không tái phạm nữa đâu!
Trần Hải Minh xót thương con gái, thấy con gái khóc thì cũng rất đau lòng...