Ông Xã, Chúng Ta Cùng Nhau Làm Ruộng Đi

Chương 59



Chờ khi tiểu Tú làm xong mọi chuyện thì cũng đã qua nhiều thời giam, tiểu Tô đỡ tiểu Tú vào phòng thì tiểu Tú cảm thấy mọi người đang nhìn mình, vì vậy trên mặt khẽ phiếm đỏ. Sữa đã thông nên tiểu Tú cũng bớt lo lắng, tiểu Tô đưa bao nhiêu canh thì uống hết bấy nhiêu, sau khi ăn xong liền ngủ. Đến thời gian cho bảo bảo bú thì ngực lại căng lên rồi, bảo bảo được bú sữa cái miệng nhỏ phát ra tiếng chụt chụt thật đáng yêu.

Tiểu Tô lần đầu tiên thấy cục bột nhỏ bú sữa mẹ, ngồi ở bên giường không chịu rời đi. Lúc cục bột nhỏ bú thì tiểu Tô cẩn thận cầm tay con, nhìn rồi lại nhìn: "Tú, em xem tay con mà xem, so với móng gà không lớn hơn là bao!" Tiểu Tú nghe vậy buồn bực nói: " đây là tay con gái anh đấy, làm sao anh lại đi so với móng gà." Nói rồi tiểu Tú cầm tay bảo bảo nói : "nhìn xem tay con trắng nõn, mềm mại thế này, thật giống bánh bao nhỏ."

Tiểu Tô vừa nhìn cũng thấy thế, lúc bảo bảo sinh ra được bảy cân hai lạng thật nhỏ bé. Tay bảo bảo nhỏ nhắn rất đáng yêu. Bà Hảo rất vui mừng, chỉ cần có bà trong bệnh viện thì ai cũng không thể ôm bảo bảo được. Thay tả, tắm, thay quần áo cho bảo bảo bà đều tự mình làm, không cho ai giúp cả. Tiểu Tú nhìn thấy bà Hảo vui vẻ như vậy trong lòng cũng vui.

Cục bột nhỏ ăn no liền tiểu, bà Hảo vừa giúp cục bột nhỏ thay tả, vừa cùng tiểu Tô nói: "Con cùng tiểu Tú nghĩ cho bảo bảo cái tên đi, dù gì cũng phải có tên gọi chứ." Tiểu Tú và tiểu Tô nghĩ cũng phải . Vì vậy hai người liền bắt đầu nghĩ tên, nhưng tiểu Tú không muốn lấy mấy tên kiểu như “ Xuân”, “Hoa”… cho nên luôn thấy không hài lòng với những tên mà tiểu Tô đặt. Hai người suy nghĩ thật lâu, mới nhất trí quyết định lấy nhũ danh cho cục bột nhỏ là “ Tô Tô” trước. Còn đại danh thì đợi về nhà rồi từ từ nghĩ.

"Tô Tô, Tô Tô, tiểu Tô Tô." Bà Hảo đem tên tiểu Tô Tô đọc đi đọc lại, hài lòng cười: " tên này thật tốt, liền kêu Tô Tô. Tiểu Tô Tô cùng chơi với bà nào!" Bà Hảo hôn nhẹ lên mặt tiểu Tô Tô. Tiểu Tô thấy bà Hảo hôn con cũng lại hôn con mấy cái. Nhưng tiểu Tô hôn hơi mạnh làm cho tiểu Tô Tô không thoải mái, khóc lên hai tiếng làm cho bà Hảo giận đến nỗi đuổi tiểu Tô đi.

Thoáng một cái đã qua năm ngày, tiểu Tú sinh con tự nhiên nên được về nhà sớm hơn các sản phụ khác. Hôm về nhà tiểu Tô đi mời anh Vĩnh Minh mang xe đến giúp một tay. Trong buồng xe chất một lớp rơm rạ đầy, lại trải thêm một cái chăn, chờ khi tiểu Tú chuẩn bị đầy đủ lên xe tiểu Tô lại phủ thêm một cái chăn lên trên người tiểu Tú, rồi thêm một cái nữa lên trên mới thôi, tóm lại là đem tiểu Tú và tiểu Tô Tô bọc kín ba tầng trong ngoài . Như vậy mà bà Hảo còn lo lắng tiểu Tú bị gió thổi vào.

Dọc theo đường đi bà Hảo nói với Vĩnh Minh đi chậm một chút vì sợ có gió lớn, đường không tốt còn cảm thấy lo lắng. Thấy bà Hảo cùng tiểu Tô khẩn trương như vậy, tiểu Tú thấy rất vui vẻ: " bà Hảo cũng nghỉ ngơi một chút đi, về nhà con còn cần bà giúp nhiều lắm." bà Hảo vừa nghe liền nói: " bà không sao đâu tiểu Tú, thân thể bà rất tốt! Chỉ cần nhìn thấy tiểu Tô Tô đáng yêu bà thật vui vẻ, càng nhìn lại càng yêu thích!"

Về đến nhà tiểu Tú và tiểu Tô cất đồ. Bà Hảo thì vội vàng đi nấu chút đồ bổ cho tiểu Tú. Tiểu Tô tiễn anh Vĩnh Minh về, cũng không thể để anh về tay không nên tiểu Tô liền tặng một ít thịt cho anh. Nhưng anh lại từ chối: "Tiểu Tô, như vậy thật không tốt, chúng ta là hàng xóm, ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp,mà nhận đồ của cậu thì thật ngại." Tiểu Tô khoát tay áo: "Không có việc gì, anh Vĩnh Minh, em còn phải cám ơn anh, nếu không đáp xe của anh đi bệnh viện, chỉ sợ tiểu Tú không biết thế nào rồi ! Anh mà không nhận em lại nghĩ anh chê ít đấy!" Nói đến như vậy rồi thì anh Vĩnh Minh cũng không tiếp tục nhiều lời, cầm thịt đi về nhà.

Ngày hôm sau có rất nhiều hàng xóm láng giềng mang theo trứng gà nhà mình hoặc là một chút đồ trong nhà đến thăm tiểu Tú cùng tiểu Tô Tô. Thuận tiện giúp trông tiểu Tô tô để bà Hảo đi nấu chút nước trứng. Hàng xóm láng giềng đến đều khen tiểu Tô tô, có người nói tiểu Tô Tô trông thật đáng yêu, có người nói tiểu Tô Tô giống tiểu Tú như đúc. Tóm lại có rất nhiều lời tốt đẹp làm bà Hảo và tiểu Tú rất vui.

Đến buổi tối, bà Hảo muốn mang tiểu Tô Tô về phòng mình ngủ với bà, nhưng tiểu Tú không chịu. Ban ngày bà Hảo đã bận bịu cả ngày rồi, buổi tối mà tiếp tục chăm sóc tiểu Tô Tô thì sẽ rất mệt, vì vậy liền giữ tiểu Tô Tô ở phòng mình. Bà Hảo đành trở về phòng nhưng trong lòng luôn nghĩ tiểu Tú ít kinh nghiệm trông con nên sẽ không tốt như bà được.

Mấy ngày ở trong bệnh viện, tiểu Tú vẫn không thể tìm được cơ hội nào để trốn vào không gian tắm rửa một lần, bây giờ trở về nhà, tiểu Tú quyết định mang theo tiểu Tô cùng bảo bảo cùng nhau vào không gian, đặc biệt là cho bảo bảo tắm nước ôn tuyền. Nhớ lại lúc trước khi xuyên không, mọi người hay cho con nít bơi lội để tăng sức khỏe nên tiểu Tú cũng muốn cho bảo bảo thử.

Nhờ tiểu Tô từ ôn tuyền múc lên hai thùng nước lớn, tiểu Tú liền cẩn thận cởi hết quần áo và tã của tiểu Tô Tô, may mà nơi này bốn mùa ấm áp nên không sợ tiểu Tô Tô bị lạnh. Tiểu Tú cẩn thận nâng người tiểu Tô Tô để cho tay chân tiểu Tô Tô ở trong nước vung vẩy, tiểu Tô thấy vậy liền muốn giúp: "Em nghỉ ngơi một chút đi, bà Hảo nói khi ở cữ không được ra gió, không được tiếp xúc nhiều với nước tốt nhất là nằm trên giường nghỉ ngơi ."

" Bà Hảo bây giờ chỉ hận không nuôi em như heo được thôi." Tiểu Tú xoa bóp cánh tay có chút mỏi " Nhưng hiên tại em cũng chỉ có thể giống như heo được nuôi thôi nếu không lại không có sữa cho tiểu Tô Tô ăn." Nói rồi đưa tiểu Tô Tô cho chồng. Tiểu Tô nghe tiểu Tú nói đến sữa cho con bú, ánh mắt không lý do dời đến trên bộ ngực tiểu Tú. Ngực tiểu Tú so với trước kia lớn hơn làm tiểu Tô nhìn đến phải nuốt nước miếng .

Cảm nhận được ánh mắt tiểu Tô, tiểu Tú nghiêng người qua hỏi: "Anh nhìn cái gì vậy." Tiểu Tô cười hì hì tiến lên trước: " Anh nhìn nơi con gái anh uống sữa. Anh muốn nhìn một chút xem đầu bếp có hay không chuẩn bị xong món ăn, đừng để cho con gái anh đói bụng là được." Tiểu Tú liếc hắn một cái: "Vậy anh có muốn thử một chút hay không món ăn đầu bếp làm có ngon không?" "Thử qua, đã sớm thử qua, mùi vị và dinh dưỡng đều tốt!" Tiểu Tú không khỏi đỏ mặt, nhớ tới lúc tiểu Tô giúp mình thông sữa.

Khi cho con bú xong, tiểu Tú cẩn thận bế tiểu Tô Tô lên làm cho tiểu Tô Tô nằm ở trên vai mình, sau đó nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng con. Một lát sau Tiểu Tú đem Tô Tô giao cho tiểu Tô: " Anh ôm con một chút, em đi hái ít trái cây để ăn." Thời gian này tiểu Tú ăn toàn đồ bổ cũng đã ngán, muốn ăn chút trái cây. Ban ngày nhiều người không thể làm gì nên phải đợi buổi tối mới vào không gian hái ăn được.

" được rồi, em hái nhiều một chút để cho bà Hảo ăn nữa, anh thấy mấy hôm nay bà có vẻ mệt mỏi." Tiểu Tô ôm Tô Tô, nhìn Tô Tô phun bong bóng, chơi với con hết sức vui vẻ. Tiểu Tú gật đầu đi vào sân lấy giỏ trúc để vào vườn. Vừa vào đã thấy một cây nho đã biến thành hai cây, mà lại có một cây lớn một cây nhỏ.

Tiểu Tú tò mò nhìn cây nho mới mọc, trong đầu có ý nghĩ. Mình vừa mới sinh hạ Tô Tô, trong viện nhiều hơn một cây nho, vậy nếu mình sinh thêm đứa nữa thì có thêm cây nào được không nhỉ? Nhưng tiểu Tú cũng không cho rằng ý nghĩ này đúng. Cười cười ôm giỏ trúc đi hái trái cây. Chỉ là tiểu Tú đối với cây nho mãi không có quả chín này vẫn rất bực bội. Tiểu Tú muốn ăn quả nho, muốn ăn quả nho, muốn ăn quả nho.

Sợ bà Hảo nửa đêm tới kiểm tra phòng, hái xong trái cây tiểu Tú liền mang theo tiểu Tô cùng Tô Tô đi ra. Nhưng chắc bà Hảo rất mệt nên lúc trời hửng sáng mới rón rén tiến vào kiểm tra. Mà khi đó tiểu Tô đã bị tiểu Tú bảo ra ngoài nấu bữa sáng. Bởi vì tiểu Tú bây giờ không được ra gió, cho nên một nhà ba người ăn sang ở trong phòng.

"Tiểu Tô, con xem có nên làm tiệc đầy tháng cho con sớm một chút không?" Theo lý nói đầy tháng làm vào hôm trăng tròn thì rất tốt, nhưng mà bây giờ cũng không có bao nhiêu người để ý trăng rằm hay trăng tròn. Làm sớm mấy ngày thì được tặng lễ sớm hơn , như vậy mẹ và bé đều có đồ ngon để ăn. Tiểu Tô vừa ăn xong một bát cháo, đang chuẩn bị ăn chén thứ hai, liền nghe bà Hảo hỏi vậy nên tiểu Tô liền quay đầu nhìn tiểu Tú: " Bà Hảo, nhà ta cũng không để ý đến lễ vật của mọi người, để qua mấy hôm nữa hãy làm. Làm tiệc ồn ào cũng không tốt với tiểu Tú và Tô Tô."

Bà Hảo bây giờ chỉ quan tâm tới cháu gái bảo bối nên cũng không phản đối ý kiến của tiểu Tô. Vì vậy tiểu Tú nói: "Tiểu Tô, em nghĩ lúc đó anh chuẩn bị nhiều đồ một chút, làm tiệc đầy tháng cho con với tiệc tân gia luôn một lúc, đỡ được một chuyện." Tiểu Tô thấy cũng đúng, vì vậy liền chuẩn bị xem hoàng lịch xem ngày nào tốt. xem xong nói: "bà Hảo ngày 18 tháng này là ngày tốt, Tô Tô lại sinh vào 16 nên làm luôn ngày đó có được không? ."

Bà Hảo nhận lấy Hoàng Lịch, nhìn một chút, sau đó liền gật đầu: "Là một ngày tốt lành, vậy thì ngày đó làm đi! Đây là lần đầu tổ chức cho Tô Tô nên người làm cha như con phải chuẩn bị thật tốt đấy!" "con hiểu, bà đừng lo, con sẽ làm thật tốt!" Tiểu Tú nhìn hai người bàn bạc mấy chuyện hôm làm tiệc, trong lòng cảm thấy ngọt ngào, cả nhà cứ sống như cậy thật hạnh phúc!

Những ngày sau đó bận rộn chuẩn bị . Bà Hảo đại diện nhà mẹ đẻ nên cũng phải chuẩn bị một phần lễ cho ngày đầy tháng Tô Tô để hôm đó mang sanh nhà tiểu Tô. Bà Hảo một lòng giúp đỡ tiểu Tú chuẩn bị, nhờ người làm 100kg bánh cuộn thừng (*) , toàn bộ cho vào hai cái bình lớn. Trừ bánh cuộn thừng còn chuẩn bị 200 quả trứng gà. Nhìn núi nhỏ trứng gà, tiểu Tú cảm thấy áp lực rất nặng: " Bà Hảo, nhiều trứng gà như vậy con ăn bao giờ mới hết, bà chuẩn bị ít đi có được không!"

" Bà Hảo cho con phải lấy, con phải hiểu rằng lễ nhà mẹ càng nhiều thì nhà trai càng vui vẻ !"

"bà Hảo, nhà chồng con chỉ có mình tiểu Tô, con thấy chuẩn bị ít một chút là được!" Tiểu Tú cảm thấy bà Hảo có chút kích động.

"Không có việc gì, không có nhà chồng nhưng lại có hàng xóm mọi người để ý. Bà lâu rồi mới làm việc vui như vậy nên làm lớn một chút?" Tiểu Tú thấy bà Hảo vui vẻ, cũng không tiếp tục ngăn cản. Thật ra thì tiểu Tú hiểu được, chồng bà chết sớm để lại bà tuổi già cô đơn một mình, nhiều người trong xóm không có ý tốt. Hiện tại thì bà có tiểu Tô, có tiểu Tú, còn có Tô Tô là người nhà, muốn cho mọi người đều biết.

Đảo mắt liền tới 17. Bà Hảo chuẩn bị cho Tô Tô một bộ quần áo bông màu đỏ: "Ngày mai Tô Tô nhà ta sẽ rất xinh xắn đây!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.