Bấy giờ, Tề Triết vẫn ở bệnh viện để nghiên cứu.
Nói bệnh viện thì cũng không đúng lắm, đó thực chất chính là viện nghiên cứu của Tăng Gia Hân.
Xuyên suốt 10 ngày qua, không ngày nào là cô nghỉ ngơi điều độ.
Cô tìm đủ mọi cách để cứu anh.
Cô không muốn để anh phải một mình chống chọi lại bệnh như vậy.
Thế nhưng không ngờ, phe đối thủ của anh, tập đoàn HS của Mã gia đã tìm đủ mọi cách để khiến anh thân bại danh liệt.
Vì một tên bác sĩ trong viện nghiên cứu của cô dám làm trò phản nghịch.
Anh ta đã đi nói với giới báo
chí và truyền thông rằng Tề Triết đang nhiễm NArs.
Và điều này đã làm dấy lên một làn sóng dư luận mạnh mẽ.
Tăng Gia Hân không hề lo lắng, ngược lại còn tỏ ra rất bình thản.
Cô thay mặt Tề Triết tổ chức một cuộc họp báo.
Và hôm nay chính là ngày diễn ra.
Trông cô khá tiều tụy vì thiếu ngủ và ăn uống không đủ chất.
Thế nhưng, không biết làm cách nào mà khi lên phỏng vấn thì cô tươi tỉnh hẳn.
Đám nhà báo thay phiên hỏi cô, muốn làm cô lộ ra sơ hở:
“Thưa cô Tăng, cô nghĩ sao về tin đồn dạo gần đây?”
“Tề thiếu có thực sự nhiễm NArs không ạ?”
“Tôi nghe nói cô là con dâu được chọn của Tề gia, không biết cô có ngại cho chúng tôi biết không ạ?”
“Tế thiếu nhiễm NArs thì tập đoàn sẽ lâm vào bước đường cùng sao? Bây giờ giá cổ phiếu ngày một đi xuống, theo cô tiếp đó nên giải quyết như thế nào?”
Tăng Gia Hân sau khi nghe một loạt câu hỏi dồn dập đến, cô cười nhạt rồi nghiêm túc trả lời bằng một giọng nói đầy tự tin:
“Tin đồn đó đều là giả!”
“Nếu Tề thiếu nhiễm NArs thì bây giờ tôi đâu còn ở đây với mọi người?”
“Cô nói láo!!”
Ngay lúc đó, Zack người mà từng ở trong viện nghiên cứu, người mà đã làm lộ thông tin ra ngoài liền lên tiếng.
Anh ta phản đối, chống lại những gì cô nói:
“Tề Triết thật sự nhiễm NArs, cô làm vậy để bao che cho anh ta! Cô đừng nghĩ chúng tôi không biết!”
“Thưa quý vị, thực chất bệnh viện mà Tề thiếu đang nằm dưỡng thương chính là viện nghiên cứu NArs của cô Tăng đây.
Trong đó có một đội ngũ y khoa chuyên nghiệp làm ngày đêm để cứu Tề thiếu!”
Nghe vậy, đám nhà báo lại một lần nữa xôn xao.
Tăng Gia Hân tiếp tục bình thãn trả lời:
“Vậy xin hỏi anh có chứng cứ không?”
Zack nghe xong mặt hơi xanh xao, anh hơi run rẩy nhưng rồi
nói tiếp:
“Tôi chính là một trong những bác sĩ nghiên cứu ở trong đó!”
“Vậy tại sao tôi chưa từng gặp anh? Anh bào chữa thế nào về việc này?”
Zack cứng họng không biết nói gì thì bên HS đã cử người đại diện đến gây khó dễ cho Tăng Gia Hân.
Anh ta đòi Tề Triết chính thức ra thử nghiệm.
Tăng Gia Hân cô đã đoán ra được điều này từ sớm nên đã chuẩn bị sẵn.
Cô đưa Tề Triết lên sân khấu, anh nhẹ nhàng rạch tay để cho máu của mình vào chiếc cốc.
Nếu chất trong dung dịch ngã sang đỏ chứng tỏ anh đã nhiễm NArs còn nếu cốc không đổi màu, vẫn là một màu trắng trong thì anh không bị nhiễm.
Bên phía HS đã đem đến một chiếc cốc thử nghiệm, Tăng Gia Hân nhanh tay rắc một thứ bột nào đó vào trong ly, kết quả quả thực là đúng như mong đợi.
Ly nước vẫn trắng trong.
Tuy nhiên, không dừng lại ở đó, những người ở đây vẫn không tin.
Họ cho rằng có ai đó đang dở trò.
Vì thể chất của Tăng Gia Hân rất khác người nên cô đã chọn cho mình một hướng giải quyết khác.
Một hướng giải quyết mà đến Tề Triết không ngờ tới.
Anh dùng một ánh mắt lo âu nhìn cô, lòng day dứt.
Anh không biết rằng bản thân đã khiến cô phải hi sinh nhiều đến như vậy.
Tận đáy trái tim anh lúc này quặn đau nhưng không biết phải làm gì hết.
Một con bệnh như anh chỉ đang chờ ngày chết mà thôi.
Dòng máu trên tay anh thông qua vết rạch ban nãy vẫn đang rỉ.
Bất ngờ, Tăng Gia Hân đưa tay anh lên, dùng lưỡi liếm vết máu khiến những người trong phòng cảm thấy rất hoang mang.
Bình thường khi bị nhiễm, người bệnh sẽ ngay lập tức bị co giật và sốt đến nghiêm trọng.
Nhưng khi Tăng Gia Hân hút máu của Tề Triết cô không bị gì hết.
Thậm chí cô còn đang rất khỏe mạnh.
Mọi người ai nấy cũng đều rất trầm trồ.
Cuối cùng họ khẳng định rằng Tề Triết không bị nhiễm NArs.
Một số người thì vui còn một số thì tức giận.
Họ nghĩ đã có cách dìm Tề gia xuống nhưng không thể.
Sau đó, Tề Triết giả vờ tỏ ra cáu giận với những trò bẩn thỉu của phe đối thủ và giới truyền thông nên đã viện cớ đưa Tăng Gia Hân đi trước khi cô phát bệnh.
Cô vừa lên xe thì thần kinh trong người không ổn định.
Cô đau đến quặn quại.
Có lẽ bây giờ con virus này đã biến đổi nên bản thân cô cảm thấy rất đau đớn.
Chất gây ức chế trong người cô giờ đây cứ như phản tác dụng.
Nó không hề giúp cô giảm đau.
Tề Triết nhìn cô bằng một ánh mắt đầy sự bi thương hòa lẫn sự tuyệt vọng.
Người ta thường nói, con trai rất khó để rơi lệ.
Nhưng nước mắt của anh đã rơi.
Anh nghẹn ngào hỏi cô, chất vấn cô nhẹ nhàng:
“Tại sao em lại phải làm như vậy? Em để anh chết cũng được mà?”
Tăng Gia Hân cười trong đau đớn, khóe miệng cong cong, cô cất giọng yếu ớt:
“Vì em yêu anh…hơn chính bản thân mình”