- Cô...cô là ai? Nghiên Phong ngạc nhiên hỏi, ánh mắt anh dán chặt trên những dấu hôn đỏ ửng trên cổ và tay Các Sương, khuôn mặt không giấu nổi sự hoang mang
- Tôi...tôi là...là
Các Sương run rẩy, ấp úng trả lời câu hỏi của anh thấy anh nhìn chằm chằm vào cơ thể mình, liền vội bước xuống giường, lượm quần áo trên sàn nhà lên rồi chạy vội vào phòng tắm
Nhưng vừa mới mở cửa, anh liền bắt lấy cánh tay cô, xoay người cô lại rồi đè cô vào tường
- A___
Cô la lên một tiếng rồi nhắm tịt mắt lại, lấy quần áo che đi cơ thể mình
Hai mắt Nghiên Phong hằn lên tia giận dữ khó chịu, anh lạnh lùng, không chút gì gọi là thương hoa tiếc ngọc mà bóp chặt lấy vai cô, khiến mặt cô nhăn lại đau đớn
- Tôi hỏi cô tên gì? Tại sao không trả lời hả?
Anh gầm lên giận dữ khiến Các Sương sợ đến quên cả giãy giụa, ám khí lạnh lẽo của anh khiến cô quên luôn cả thở
Các Sương khuôn mặt tái mét, cô lắp bắp, miệng nói không nên lời
Nghiên Phong nghe vậy, mới thả lỏng tay được một chút. Các Sương đang căng thẳng, thấy anh đã bớt giận, cũng thở phào nhẹ nhõm, cơ thể cũng giãn ra.
- Cô là phục vụ, không lẽ cũng là gái bao?
Anh nghi vấn hỏi
- Không không phải đâu ạ. Tôi..tôi thật sự chỉ là phục vụ thôi, tôi không phải là gái bao gì hết, tôi...tôi vẫn còn là sinh viên ạ.
Cô vội giải thích. Nghiên Phong nhìn cô có vẻ như không phải là nói dối, liền buông lỏng tay mình ra, Các Sương cảm thấy vai có chút đau nhức, cô cau mày lại
Nghiên Phong nhìn biểu hiện không tốt trên mặt cô, anh cũng chẳng buồn quan tâm, nói
- Đi thay đồ rồi ra ghế ngồi, tôi có chút chuyện cần nói
- Ơ..dạ. Các Sương gật đầu rồi bước vào phòng tắm. Nghiên Phong nhặt quần áo lên rồi nhanh chóng mặc vào
Một lúc sau...
"Cạch"
Cánh cửa phòng tắm mở ra, Các Sương từ trong đi ra, cô từng bước đi về phía Nghiên Phong, nhỏ giọng
- Tôi...thay đồ xong rồi!
- Ngồi đi! Anh lạnh giọng ra lệnh, Các Sương ngoan ngoãn nghe lời liền ngồi xuống, giữ một khoảng cách nhất định với anh
Cả không gian chìm trong yên lặng, Các Sương cảm thấy bầu không khí hơi ngột ngạt, cô nhỏ giọng
- À..ừm, có...chuyện gì..anh cần...nói với tôi sao ạ?
- Kể lại chuyện đã xảy ra vào tối hôm qua đi! Anh nói, vẫn không thèm nhìn cô dù chỉ một cái.
Các Sương nghe vậy, liền không do dự mà đem toàn bộ câu chuyện kể lại cho anh nghe
- Thật ra, chuyện là....
Biệt thự Ưng gia...
Trong căn phòng ngủ rộng lớn, Tiểu Nhi ngồi trên ghế sofa, khuôn mặt nhỏ nhắn phản chiếu trong chiếc gương gỗ nho nhỏ, vừa nhìn mình, vừa cột tóc
Cô mặc một chiếc váy màu hồng trắng dài đến đầu gối. Cổ áo tròn và rộng vừa để lộ vùng cổ trắng ngần và xương quai xanh. Tay áo ngắn đến bắp tay, phồng lên, ôm lấy bắp tay nhỏ. Phần eo được thắt một chiếc nơ màu trắng khá đẹp. Mái tóc nâu hạt dẻ được cô búi gọn lên cao. Khuôn mặt không chút tạp hóa tôn lên vẻ đẹp tự nhiên dịu dàng vốn có
Trông cô xinh đẹp như một nàng công chúa vừa bước ra trong truyện cổ tích!
Mỉm cười nhẹ khi mái tóc được búi xong, cô đứng lên, xoay người qua lại rồi đem gương mang đi cất
Cầm lấy chiếc túi xách màu hồng đáng yêu, cô rời khỏi phòng rồi đi xuống phòng khách
Hoàng Thuận ngồi trên ghế sofa, chân bắt chéo, tay cầm quyển sách, hai mắt chăm chú dán lên những dòng chữ màu đen.
Có chút khát nước, anh cúi thấp người, với tay lấy tách trà hoa cúc trên bàn, mắt vẫn không rời khỏi quyển sách
Ngụm trà ấm nóng nhẹ nhàng chảy vào miệng anh, thấm vào lưỡi khiến anh có thể cảm nhận được vị của trà
Tiểu Nhi từ trên những bậc thang đi xuống, cô xỏ đôi giày cao gót đế thấp màu trắng vào, rồi đi đến đứng trước mặt anh
Bỗng hai má cô chút đỏ khi thấy vẻ điển trai của anh được tôn lên một cách hoàn hảo.
Anh mặc chiếc áo sơ mi trắng tay dài và quần jean màu xanh. Cúc áo để hờ để lộ xương quai xanh rắn chắc. Mái tóc mượt mà được anh chải gọn ra sau. Trông giản dị nhưng anh lại rất đẹp trai! Vẻ lạnh lùng của anh chính là vũ khí sắc đẹp thu hút hàng triệu trái tim nữ nhân
Hoàng Thuận đang đọc sách, thấy có cái bóng của cô che mất một bên ánh sáng của sách, anh ngước mặt lên nhìn
- A, em xuống rồi sao? Anh nói, tay gấp sách lại đặt lên bàn rồi đứng lên
Nhìn cô một lượt, anh ngây người trước vẻ thuần khiết đáng yêu của cô. Tiểu Nhi thấy anh nhìn mình chằm chằm như thế, liền tỏ vẻ khó chịu
- Đừng nhìn tôi như thế! Thật khó chịu!
Ngạc nhiên trước câu nói của cô, anh mỉm cười, dịu dàng nói
- Bà xã của anh đẹp lắm!
- Đừng ra vẻ yêu thương tôi kiểu đó! Cô lạnh giọng đáp lại câu nói của anh, ánh mắt có phần lạnh lẽo
Lại thêm một phen ngạc nhiên, anh gật đầu, hiện tại cũng không muốn gây gổ với cô, liền khoác eo cô nói tiếp
- Hôm nay đi chọn dạ phục, em nên vui mới phải chứ! Nào, đi thôi
Cô liếc nhìn anh một cái, lạnh lùng ném cho anh một cục bơ rồi đi trước
Hoàng Thuận cười khổ, chạy theo cô ra khỏi biệt thự. Chiếc xe Rolls Royce màu đen đậu trước cổng biệt thự, cô vừa mở cửa xe ghế phụ ra, anh liền đóng lại rồi kéo cô lên ngồi ghế chính
- Chỉ có hai chúng ta thôi, em cần gì phải ngồi sau anh?
Hoàng Thuận hỏi
- Tôi thích ngồi đâu thì cần anh quan tâm à?!
Cô cau mày khó chịu hỏi
- Bà xã, em là không muốn nhìn mặt anh sao?
Anh hỏi
- Phải.
Cô gật đầu
- Thôi nào, ngồi cạnh anh đi Bà Xã, chút anh mua bánh kem cho em ăn, nhé?
Hoàng Thuận dụ ngọt. Cô nghe vậy, thấy anh năn nỉ tội nghiệp, liền miễn cưỡng lên ngồi ghế chính cùng anh. Anh hớn hở mở cửa xe, cô ngồi vào ghế, anh liền nhanh chóng thắt dây an toàn cho cô rồi đóng cửa lại.
Sau đó chạy qua ghế chính còn lại, mở cửa xe, ngồi vào ghế, đóng cửa rồi thắt dây.
Khởi động, chiếc siêu xe phóng như bay ra đường phố đông đúc.
Quán Bar Ảo Mộng...
- Mọi chuyện là như thế ạ! Các Sương nói
Nghiên Phong thở dài, ôm đầu đau khổ. Anh đã gây ra một lỗi lầm không đúng đắn với Khả Ái rồi. Cô chỉ mới mất được vài ngày, mà anh đã lên giường cùng nữ nhân khác, hiện tại anh rất hối hận, chỉ biết tự dày vò bản thân mình
- Xin lỗi! Anh đau khổ nói, nước mắt bỗng không tự chủ mà rơi xuống
Các Sương không nói gì, cô chỉ im lặng. Thở dài một cái, anh đứng lên, đi đến cái tủ gỗ cạnh giường, lấy trong tủ một chiếc ví da gấu
Rút ra một số tiền lớn, anh đặt ví lên tủ rồi đi đến chỗ Các Sương
- Cầm lấy và đi đi!
Anh nói, đưa cọc tiền lớn toàn giấy 500.000 cho cô ( mik ko bk tiền trung quốc nên lấy đại tiền việt, mong mọi người thông cảm ạ!)
- Đây là...
Các Sương lo sợ ngước nhìn cọc tiền lớn trên tay anh, trong lòng không khỏi hoang mang
- Phải, cầm đi!
- Tôi...tôi không thể cầm đâu ạ. Tôi...
Các Sương vội từ chối. Nếu cô nhận tiền của anh chỉ sau tình một đêm, cô chẳng khác nào là gái bao cả!
- Cầm và biến khỏi đây cho tôi! Anh quát lớn, ép buộc cô phải nhận lấy nó.
Các Sương sợ hãi, theo bản năng, cô nhận lấy số tiền rồi ngước mắt nhìn anh
- Đi khỏi Trung Quốc, đừng để tôi phải thấy mặt cô, nhanh lên!
Anh ra lệnh, Các Sương gật đầu, sợ hãi bỏ chạy. Nghiên Phong nghe tiếng cánh cửa đã đóng lại, anh đau khổ quỳ xuống sàn, nước mắt tuôn ra như suối!
- Khả Ái, hãy tha thứ cho anh....
Tại Fashion and Beauty...
Tiểu Nhi bước xuống xe sau khi đến nơi, cô ngước nhìn cửa hàng thời trang Fashion and Beauty mà không khỏi thán phục
Fashion and Beauty là cửa hàng thời trang nổi tiếng của Bắc Kinh, chuyên cung cấp các mặt hàng thời trang cao cấp do các nhà thiết kế trong và ngoài nước làm ra, với đủ kiểu mẫu và đủ loại nên rất được các tín đồ thời trang ưa chuộng
Cổng ra vào của cửa hàng này được thiết kế như cổng hoàng gia với kim loại mạ vàng rất chắc chắn và bền bỉ.
Khu vườn của cửa hàng rất lớn với nhiều loại cây cảnh khác nhau tạo nên không khí tự nhiên tuyệt vời.
Vì khu vườn rất rộng rãi nên cửa hàng cũng phục vụ cafe cho khách, cùng với bộ bàn ghế sang trọng.
Cửa hàng được chia thành nhiều gian hàng nhỏ với mỗi bảng tên giới thiệu khác nhau....
Và chủ cửa hàng này không ai khác chính là Hiên Anh - cô tình nhân của Hắc Phong.
- Thật tuyệt!
Tiểu Nhi nói, đôi mắt dán chặt vào gian hàng thời trang dạ tiệc
Hoàng Thuận mỉm cười, anh nắm lấy bàn tay bé nhỏ của cô, nói
- Anh sẽ chọn cho em bộ dạ phục đẹp nhất, đi thôi!
Tiểu Nhi giật mình, cô khẽ rút tay mình ra khỏi tay anh, xoay mặt sang chỗ khác
- Ở đây nên hợp tác một chút, dù sao chúng ta cũng là vợ chồng sắp cưới mà!
Anh dịu giọng, ôm eo cô, thì thầm vào tai cô, hơi ấm nóng phả vào bên trong khiến cô đỏ mặt.
- Tôi biết rồi! Làm ơn đừng quá thân mật như thế! Cô nói
Anh khẽ nhếch môi, cùng cô đi vào trong.
"Reng reng "
Tiếng chuông cửa vang lên báo hiệu có khách đến, Hiên Anh đang chỉ dẫn cho các nhân viên, nghe thấy tiếng chuông, cô ta liền chạy ra đón khách
- Xin chào quý khách!
Hiên Anh cúi đầu nói, rồi ngước mặt lên nhìn anh.
- A, thì ra là Ưng thiếu gia và...À ừm...
Hiên Anh nhìn Tiểu Nhi không biết nên gọi là gì, anh liền nói
- Lý tiểu thư!
- À dạ, chào Lý tiểu thư ạ. Hiên Anh nói.
Cả không gian chìm trong yên lặng. Câu chào đón của Hiên Anh có vẻ như quá nhạt nhẽo, khiến Tiểu Nhi tụt hứng
"Khụ khụ khụ "
Hoàng Thuận ho khan, đánh tan bầu không khí yên ắng. Hiên Anh giật mình, vội nói
- À, Lý tiểu thư muốn chọn dạ phục phải không ạ? Mời cô theo lối này!
- À ừm, dạ. Cô gật nhẹ đầu rồi đi theo Hiên Anh.
Đi sâu vào bên trong gian hàng, những bộ dạ phục đẹp mắt với nhiều kiểu dáng và màu sắc khác nhau thu hút Tiểu Nhi
Cô thích thú chạm vào từng bộ, không khỏi mê mẩn mà hết lời khen ngợi
Hiên Anh bắt đầu màn giới thiệu. Sau khi nói sơ một lượt về nó, Tiểu Nhi cảm thấy hài lòng nhất là bộ dạ phục màu xanh da trời
- Tôi thử bộ này được không?
- Vâng, mời tiểu thư vào phòng bên kia để thử đồ ạ. Cô ta chỉ về góc bên trái của gian hàng nói
Tiểu Nhi gật đầu, cầm lấy bộ dạ phục rồi rời đi
Hoàng Thuận mỉm cười, Hiên Anh xoay mặt lại thì bắt gặp nụ cười yêu nghiệt của anh, liền mê mẩn.
Thấy cô ta nhìn mình chằm chằm, anh liền thu hồi nụ cười rồi nói
- Chọn đồ cho tôi!
- À dạ, mời...mời ngài theo lối này.
Cô ta nói rồi dắt anh đến chỗ khác. Một lúc sau....
Tiểu Nhi bước ra khỏi phòng thay đồ, cô đi đến đứng trước gương soi, xoay người qua lại
- Bà xã yêu xong rồi sao?
Một giọng nam trầm ấm vang lên, Tiểu Nhi liền xoay người lại