Rốt cuộc cô có phải phụ nữ hay không?Chắc không phải là trong lòng vẫn nhớ đến tên đàn ông đã bắt nạt cô tối qua chứ?Suy nghĩ đến tối hôm qua, Tô Ảnh bị người ta bắt nạt ở trong cửa hàng tiện lợi như vậy, trong lòng Phó Thịnh liền thấy không thoải mái.
Người của anh, khi nào thì đến lượt chó mèo bắt nạt rồi hả?Phó Thịnh lập tức rời tầm mắt, chẳng muốn nói tiếp nữa.
Tô Ảnh thấy anh không nói gì, trong lòng thở ra nhẹ nhàng.
Má ơi, làm trơ lý thật không dễ dàng!Đến gần quá cũng không được, mà xa quá cũng không được.
Chỗ tiền bạc này quả thực là khó kiếm được.
Một lúc sau, ô tô đi đến một khách sạn năm sao cao cấp.
Tất cả khách sạn đều đã được bao trọn gói, thật xa đã nhìn thấy hoành tráng, không ít người đàn ông áo mũ chỉnh tề, bên cạnh đều có một người phụ nữ trang điểm xinh đẹp.
Tô Ảnh còn chưa xuống xa, cũng đã ngửi được hương vị của tiền tài.
Đây là bữa tiệc của những người siêu giàu.
Có người đến tiếp nhận xe, Tô Ảnh thấy Phó Thịnh từ từ xuống xe, nhớ tới lời nói vừa rồi của anh, khẩn trương học theo dáng vẻ của người khác, chủ động quàng tay lên tay anh.
Phó Thịnh cảm thấy vừa lòng, được rồi, cuối cùng đã hiểu được chức trách của mình rồi.
“Trách sao lại lâu như thế, tiểu mỹ nhân, chúng ta lại gặp nhau rồi!” Một âm thanh ngả ngớn vang lên từ đằng sau, Tô Ảnh nhẹ nhàng xoay người, chỉ thấy người đàn ông dáng người cao lớn hôm qua vẫn còn đội mũ lưỡi trai nhìn mình, cười tít mắt.
Phó Thịnh híp mắt nhìn anh ta: “Bớt gây sự chú ý.
”Mỹ nam như ánh mặt trời lập tức giơ hai tay lên, đầy ý tứ nói cười: “Được được, biết biết, người của cậu!”Mỹ nam quay đầu nói với Tô Ảnh: “Tự giới thiệu một chút, tôi là Sầm Yến Hành, từ nhỏ đã lớn lên cùng với Phó Thịnh, cũng đều ở bên trong đại viện.
”Tô Ảnh lập tức rút cánh tay về, đứng vững, cung kính chào hỏi: “Chào anh Sầm, tôi là Tô Ảnh, là trợ lý đời sống của tổng giám đốc.
”“Tô Ảnh, tên này dễ nghe thật.
” Sầm Yến Hành híp mắt nghĩ ngợi, nói: “Về sau gọi cô là Tiểu Ảnh tử rồi.
”Tô Ảnh còn chưa mở miệng, Phó Thịnh trực tiếp đơn giản thô bạo ngắt lời của anh ta: “Đừng có buồn nôn! Những người khác đã đến chưa?”Lúc này Sầm Yến Hành mới cười hề hề trả lời: “Ngoài Diệp Tự, chỉ còn thiếu mình cậu thôi.
”Đang nói, Tô Ảnh liền nhìn thấy một đám người vẻ mặt đầy kích động đi từ xa đến đây, mỗi người đều cung kính chào hỏi: “Anh Phó.
”Phó Thịnh chỉ gật đầu, đám người này cũng vẫn kích động.
Sầm Yến Hành nhìn Tô Ảnh đứng ở bên cạnh giống đứa nhỏ ngốc, liền không nhịn được nói với nàng: “Những người này đều là ở cùng một đại viện, không tồi, chính là quân khu đại viện của đế đô.
Đừng nhìn là ở cùng một căn đại viện, nhưng có phân cấp bậc.
”Tô Ảnh không nhịn được hỏi: “Cuối cùng thì Phó Thịnh là cấp bậc gì?”Sầm Yến Hành hô hô cười phá lên, nhìn mắt to trong suốt của Tô Ảnh, đã nghĩ muốn xoa đầu cô, nhưng vừa thấy ánh mắt lạnh buốt của Phó Thịnh, liền thu tay về, thấp giọng giải thích: “Đương nhiên là cấp bậc cao nhất, cô không thấy những người khác đều ra vẻ nịnh hót sao?”Tô Ản nghe được Sầm Yến Hành nói thế, còn tưởng rằng sẽ trêu chọc những người khác mất hứng, dù sao Sầm Yến Hành không có hạ giọng tính toán.
Nào đâu biết rằng, những người đó sau khi nghe anh ta nói, chẳng những không hề tức giận, ngược lại khách khí mà trả lời: “Anh Sầm nói đúng lắm, ở trong đại viện của chúng ta, có thể kiêu ngạo quá mức chỉ có anh Phó, anh Sầm và anh Diệp rồi.
”Tô Ảnh không nhịn được hỏi: “Anh Diệp?”“Ừm, Diệp Tự, hôm nay cậu ta không tới, nói không chừng lần sau có thể gặp được.
” Sầm Yến Hành kiên nhẫn giải thích: “Ba người chúng tôi có quan hệ tốt nhất.
”“A…” Tô Ảnh có vẻ đăm chiêu gật đầu, thân là một trợ lý đủ tư cách, nhất định phải ghi nhớ những lãnh đạo ở bên cạnh sếp của mình, như vậy mới là đúng đắn.
.