Ông Xã Là Diêm Vương Đại Nhân

Chương 24: Gặp Bạch Vô Thường



" Không thể nào, ngay đến công ti nhỏ cậu còn không xin được, Quân thị lại chịu nhận cậu sao?" Kỷ Hà không tin nhíu mày nói.

" Cậu tự xem đi. Chắc chắn là Quân thị." Lăng U phồng má đưa điện thoại cho cô bạn thân.

Kỷ Hà nhận lấy, xem đi xem lại cuối cùng cũng chắc chắn đây là tin nhắn của Quân thị. Một người đi đến đâu xin việc cũng không được nhận, nay lại được vào làm ở Quân thị, không biết cảm giác như thế nào?

Cả ngày hôm đó, Lăng U luôn trong trạng thái vui vẻ hớn hở không thôi. Thậm chí cô còn gọi điện cho ba mẹ báo mình đã tìm được việc, tối lại tự mình đi chợ mua cá về nấu rồi mời Kỷ Hà tới ăn.

" Buổi đầu nhất định phải tạo ấn tượng tốt." Lăng U khuôn mặt quyết tâm đứng trước gương chỉnh chu lại quần áo. Cô nộp hồ sơ rồi phỏng vấn từ rất lâu, mãi vẫn chưa thấy có kết quả, tưởng không được chọn, ai ngờ lại trúng.

Trong số những doanh nhân trẻ tuổi thành đạt, không thể không nhắc đến người đứng đầu tập đoàn Quân thị. Nghe nói một tay anh thành lập tập đoàn, chỉ trong 5 năm đã đưa Quân thị đứng ngang ngửa các tập đoàn lớn trên thế giới. Trong khi đó, anh mới chỉ 30 tuổi, tuổi trẻ tài cao, lại còn đẹp trai, không biết bao nhiêu cô gái mơ ước.

Lăng U đi xe của mình đến, nhìn toà nhà cao 49 tầng, mắt hiện lên tia mong chờ, hy vọng cô có thể hoàn thành tốt công việc thử việc, chính thức trở thành nhân viên.

" Chào cô, xin hỏi trợ lý Bạch ở đâu ạ?" Lăng U đi đến quầy tiếp tân hỏi.

" Cô là Lăng U, nhân viên mới đến thử việc đúng không? Trợ lý Bạch nói cô đến thì trực tiếp lên tầng 45 gặp anh ấy." lễ tân thấy cô cũng khách khí nói.

Lăng U lên thẳng tầng 45, vừa ra khỏi thang máy, cô ngạc nhiên nhìn hệ thống làm việc ở đây, trong lòng không ngừng hâm mộ những người kia.

" Tiểu Lăng U~" giọng nói bất nam bất nữ vang lên khiến Lăng U nổi da gà.

Quay đầu lại cư nhiên là một mĩ thụ da trắng mắt đen đang cười cười nhìn cô. Lăng U híp mắt lại nhìn thật kỹ người trước mặt, sao cô có cảm giác đã từng gặp người này rồi, từ rất lâu trước đây.

Bạch Vô Thường vẫn mỉm cười nhìn Lăng U, lần cuối gặp cô lúc 5 tuổi, không ngờ lớn lên cô thực sự rất xinh đẹp.

" Trợ lý Bạch, chúng ta mới gặp nhau, xưng hô như vậy........" Lăng U mỉm cười yếu ớt nói.

" Không sao không sao, ai tôi cũng gọi vậy hết mà."

Đám người đang làm việc nghe vậy liền quay ra trợn mắt nhìn hắn. Nói dối thật trắng trợn. Lăng U nghe vậy cũng không ý kiến thêm nữa, nếu tất cả đều gọi vậy, đó cũng là bình thường.

" Được rồi, để tôi đưa cô đến chỗ làm việc. Yên tâm, công việc này vừa nhẹ nhàng mà lương lại cao, đảm bảo cô sẽ hài lòng."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.