Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời

Chương 331: Chương 331




Hạo Thiên Khuyển chép miệng, không nói gì, suy nghĩ một lúc, sau đó đưa ra một đáp án không chắc chắn với Hỉ Bảo: "Nữ nhân này, bề ngoài thoạt nhìn là Quả Nhi tiên tử không sai, nhưng chính ta cũng nhận thấy có điểm không thích hợp, ta cũng cảm thấy người đó không phải nàng.

Ngươi thử nghĩ xem tiên tử có năng lực có thể nghe thấy chúng ta nói chuyện, chính là rõ ràng vừa rồi nữ nhân kia căn bản là không nghe được lời ngươi nói, tiên tử không nghe được ngươi nói chuyện, vẫn là tiên tử sao?"
Ngày hôm qua lúc Hạo Thiên Khuyển thấy Mộ Oanh Oanh không nghe được Hỉ Bảo nói chuyện đã liền hoài nghi nữ nhân này rồi, giả cũng không phải mà thật thì cũng không phải, nếu tiên tử thật nghe được bọn chúng nói chuyện, vậy thì tiên tử giả này sẽ không nghe được, không phải là tiên tử thật.

"Ngươi cũng cảm thấy không phải!" Hỉ Bảo kích động: "Có phải ngươi cũng giống ta hay không, cũng nghi ngờ là có người bám vào người chủ nhân hay không? Ta cũng cảm thấy rất kì quái, nữ nhân này không nghe được ta nói chuyện, cho nên nàng ta chắc chắn không phải là chủ nhân!"
Hạo Thiên Khuyển lập tức phủ nhận lời Hỉ Bảo: "Nữ nhân này là giả, không sai, nhưng mà nàng ta tuyệt đối không có khả năng bám vào người chủ nhân của ngươi, ngươi biết mũi ta có bao nhiêu nhanh nhạy không, nếu đúng như vậy mà nói, ta có thể ngửi ra được, nhưng mà căn bản là ta không có ngửi ra được là có thứ gì không thích hợp, cho nên hẳn là không có khả năng có người bám vào người tiên tử.


"
"Vậy là cái gì? Không phải ngươi nói là ngươi nghi ngờ đó không phải là chủ nhân của ta sao?"
Hạo Thiên Khuyển đột nhiên nhớ ra một thứ, xoay người, nhìn một chút, lúc Hạo Thiên Khuyển nhìn đến Hoan Bảo, ánh mắt chăm chú, ánh mắt của hai nam nhân giao nhau.

Hạo Thiên Khuyển biết Hoan Bảo đang nghĩ đến điều gì, chính là giống như điều nó đang nghĩ đến.

Hoan Bảo nhìn một chó một mèo đang ở trước mặt chính là rất hạnh phúc, đặc biệt là Hỉ Bảo còn chủ động như thế rúc vào trong lòng ngực của Hạo Thiên Khuyển, thật tốt a, cuối cùng Hoan Bảo liếc nhìn Hạo Thiên Khuyển một cái, sau đó xoay người đi lên lầu.

Buồn bực, trong lòng không thoải mái, cảm giác như tim mình đã đau muốn chết, cho nên nhắm mắt làm ngơ, không muốn nhìn thấy hình ảnh như vậy, như vậy thì sẽ không khó chịu nữa.

Nó vẫn không có cách nào chấp nhận được việc Hỉ Bảo đối tốt với người khác, ở bên người khác, chính là nó cần phải chấp nhận, tương lai người ở bên cạnh Hỉ Bảo không phải là nó, liền không nên ngăn cản Hỉ Bảo và người khác ở bên nhau.

Hao Thiên Khuyển thấy Hoan Bảo bỏ đi liền xoay người, tiến đến bên tai Hỉ Bảo, sợ Hoắc Tiểu Bao nghe được bọn chúng nói chuyện với nhau cho nên nói thầm với Hỉ Bảo: "Hẳn là tráo đổi linh hồn với nhau.


"
"A?" Hỉ Bảo ngây ngẩn cả người.

"Cái gì gọi là tráo đổi linh hồn với nhau? Còn có chuyện như vậy? Nói cách khác linh hồn của chủ nhân đã tráo đổi với linh hồn của nữ nhân này phải không? Nữ nhân này là yêu hay là ma? Hay là tiên?"
"Ta ngửi không được bất cứ hương vị gì, cho nên có khả năng chỉ là một phàm nhân, hẳn là có người trợ giúp nàng ta, giúp nàng ta đổi linh hồn với Quả Nhi tiên tử, nàng ta không phải là người đổi lính hồn, kẻ giúp nàng ta tráo đổi mới là yêu hoặc là ma.

"
"Đó là ai hả?" Hỉ Bảo không hiểu ra làm sao, căn bản là không nắm rõ tình huống.


Hơi thở Hạo Thiên Khuyển trầm xuống, nghĩ kỹ lại, một lúc sau mới có chút chắc chắn mở miệng: "Yêu tộc bên kia, có một tên Yêu Vương, bản lĩnh chính là hút hồn người khác, chính là hút linh hồn của người này đổi vào trong thân xác của một người khác, nếu ta đoán không sai, chính là tên Yêu Vương kia đã tráo đổi linh hồn của Quả Nhi tiên tử và nữ nhân này với nhau.

"
"Tên Yêu Vương kia, là! ! Họa Ảnh?"
Đối với tên Yêu Vương này, Hỉ Bảo có chút hiểu biết, trước kia lúc còn ở trên Thiên Đình, bình thường không có việc gì làm, nàng liền theo Quả Nhi tiên tử đi chơi, tiên tử vì theo đuổi Thái tử, thường xuyên cùng hắn đến Thiên Đình Tàng Thư Các đọc sách.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.