Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời

Chương 333: Chương 333




Độc Thân Cẩu phe phẩy cái đuôi, cũng không quay đầu lại nói: "Ta và Hỉ Bảo đi hẹn hò.

Hoắc Tiểu Bao giật mình nhảy dựng, nhìn theo một chó một mèo vừa đi ra khỏi cửa.

Năm nay, ngay cả chó cũng đều đã có bạn gái, còn nó đến cả người để thích cũng không có.

! !
Tiền trong túi của Mộ Oanh Oanh chỉ còn lại rất ít, cho nên Mộ Sơ Tình cầm túi xách của Mộ Oanh Oanh chỉ có thể thuê khách sạn ở được có ba ngày, cô chỉ có thời gian ba ngày, ba ngày này cần phải đổi lại thân thể với Mộ Oanh Oanh, hoặc là tìm được túi gấm, tìm được Đại Thụ gia gia, bằng không sau ba ngày nữa thì sẽ hết tiền, phải ăn ngủ ngoài đường mất.

Mộ Sơ Tình sợ bỏ lỡ thời gian Mộ Oanh Oanh đi làm ở Hoắc thị, cho nên sáng sớm liền đến trước Hoắc thị đợi cô ta, muốn đợi tới lúc Mộ Oanh Oanh đi làm thì chặn cô ta lại.


Mộ Sơ Tình cảm thấy Mộ Oanh Oanh sẽ ngồi xe của Hoắc Bắc Cảng đi làm, cho nên liền đợi ở hầm đỗ xe của tổng giám đốc, đợi Hoắc Bắc Cảng đưa Mộ Oanh Oanh tới.

Mộ Sơ Tình đợi ở trong một góc đợi gần 2 tiếng đồng hồ mới thấy được xe của Hoắc Bắc Cảng, cô trợn to hai mắt muốn nhìn rõ mặt người ngồi ở ghế lái phụ, quả nhiên, vừa xuống xe đã bị Mộ Sơ Tình thấy được thân thể của chính mình, đích xác chính là Mộ Oanh Oanh!
Mộ Sơ Tình trốn ở trong một góc sợ bị Hoắc Bắc Cảng nhìn thấy bộ dạng lúc này của mình.

Đợi Hoắc Bắc Cảng đi vào trong thang máy riêng của tổng giám đốc xong Mộ Oanh Oanh mới lưu luyến không rời nhấn thang máy cho nhân viên, đợi được thời cơ thích hợp, Mộ Sơ Tình nhanh chóng xông ra ngoài, chặn Mộ Oanh Oanh lại.

Nháy mắt, hai người mặt đối mặt, bốn mắt nhìn nhau, nhìn chằm chằm vào đối phương!
"Cô! ! Cô, tại sao cô lại ở đây?" Mộ Oanh Oanh nhìn thấy Mộ Sơ Tình liền phát hoảng, sợ hãi ngó nghiêng xung quanh, muốn nhìn xem có ai nhìn thấy hai người bọn họ hay không.


"Cô lại đây cho tôi!"
Mộ Oanh Oanh nói rồi kéo Mộ Sơ Tình đi đến một góc, sợ Mộ Sơ Tình nói ra bí mật bị người khác nghe được cho nên vội vã kéo cô đến một góc nói chuyện, như vậy mới không khiến người ta phát hiện bọn họ có điểm không thích hợp.

Mộ Sơ Tình bị Mộ Oanh Oanh kéo đến một góc, muốn mở miệng nói với Mộ Oanh Oanh, chất vấn cô ta, chính là lúc mở miệng lại nói không ra lời, cô quên mất, hiện giờ cô chính là một người câm, là một người câm làm sao mà nói chuyện được với cô ta, làm sao mà chất vấn.

Mộ Sơ Tình nản lòng lấy di động ra, gõ ra những gì mình muốn nói, kết quả Mộ Oanh Oanh lại cười nhạo Mộ Sơ Tình một trận: "A ha ha ha ha, Mộ Sơ Tình, bây giờ cô là một người câm rồi phải không? Cô không có cách nào nói chuyện phải không?"
Xem ra người đàn ông kia không có lừa gạt cô ta, thật sự đã biến Mộ Sơ Tình thành một người câm, trong lòng cô ta cảm thấy rất sung sướng!
"Là cô giở trò quỷ phải không? Cô có tin tôi sẽ nói chuyện này cho Hoắc Bắc Cảng biết?"
Mộ Sơ Tình đè nén lửa giận trong lòng xuống, gõ từng chữ một lên trên bàn phím, chất vấn Mộ Oanh Oanh.

Nhìn thấy vừa rồi Mộ Oanh Oanh vẫn luôn bám dính lấy Hoắc Bắc Cảng, cả người hận không thể dính luôn lên trên người của hắn, Mộ Sơ Tình liền biết Mộ Oanh Oanh thích Hoắc Bắc Cảng, đây là điều chắc chắn, chính là vì cô ta thích Hoắc Bắc Cảng, cho nên mới muốn đổi thân phận với cô? Muốn có tất cả mọi thứ mà cô ta muốn sao? Người phụ nữ này, tâm tư thật là đủ độc ác!
Mộ Oanh Oanh nhìn thấy dòng chữ đó của Mộ Sơ Tình xong lại đột nhiên bật cười như điên, cô ta trào phúng hỏi Mộ Sơ Tình: "Ha ha ha ha, Mộ Sơ Tình, bây giờ cô là một người câm rồi, cô có bản lĩnh gì mà đòi đấu với tôi? Cô cảm thấy là bọn họ sẽ tin lời cô nói hay là tin lời tôi nói đây?"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.