Lúc người giúp việc đang dọn cơm thì ba người đi vào, Bùi Vũ đi tới trước mặt Đỗ Lôi Ti nói “Giúp việc, cô đi đâu, sao muộn như vậy mới về?”
Thằng bé đã quen gọi như vậy hơn nữa tổng thống cùng cô chủ cũng không quản cho nên thằng bé vẫn dùng cách xưng hô này.
“Tôi đi ra ngoài cùng cô chủ cho nên mới về muộn như vậy!” Đỗ Lôi Ti mỉm cười sau đó nói tiếp “Tôi về phòng thay quần áo rồi sẽ xuống nhà bếp!”
“Thôi, Lôi Ti, cô đừng vội thay quần áo, cứ như vậy ăn cơm đã, dù sao cô cũng đã mệt cả ngày, ăn cơm rồi nghỉ ngơi sớm một chút!” Bùi Mộng Na nói.
“Vâng, vậy cũng được, tôi xuống nhà bếp xem một chút!” Nói xong xoay người đi về phía nhà bếp.
“Công chúa, nếu không còn chuyện gì vậy tôi quay về phòng!” Nói xong, Bùi Mộng Na xoay người đi về phòng mình.
Cả phòng khách to như vậy chỉ còn một lớn một nhỏ đứng ở đó, Lâm Thanh cảm thấy đây là cơ hội rất tốt, nên muốn lấy lòng thằng bé này trước, vì vậy nói “Tiểu Vũ, dì thật sự rất thích cháu, dì làm mẹ cháu được không?”
Đừng xem thường thằng bé nhỏ tuổi nhưng trong lòng hiểu rất rõ, người phụ nữ này mơ tưởng làm mẹ mình, đừng hòng mong chờ.......
Bùi Vũ không để ý đến cô ta, đi tới bàn ăn ngồi xuống.
Bùi Mộng Na ở trong phòng đi ra ngoài, Bùi Tuấn Vũ nhìn thấy em gái mình đã về liền hỏi “Đi ra ngoài làm gì?”
“Anh đừng vội hỏi, ngày mai sẽ rõ!” Nói xong kéo tay anh trai tới phòng ăn.
Thức ăn liên tục được đưa lên, Đỗ Lôi Ti vừa định đi về phòng ăn dành cho người giúp việc liền bị Bùi Mộng Na kéo lại “Lôi Ti, hôm nay cô ăn cơm cùng chúng tôi đi!”
“Không, không cần, cảm ơn cô chủ, tôi phải đến phòng dành cho người giúp việc!” Đỗ Lôi Ti từ chối.
“Ngồi xuống!” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng.
Lâm Thanh cắn chặt răng nhìn người giúp việc này!
Bùi Vũ phát huy tính bướng bỉnh, gắp một miếng thức ăn cắn một miếng lập tức nhổ vào trong chén, dùng muỗng múc bỏ vào chén Lâm Thanh.
Sau đó mỉm cười nói “Dì ơi, không phải dì muốn làm mẹ cháu sao, lúc cháu còn nhỏ, mẹ thường ăn thức ăn thừa của cháu, dì ăn đi!”
Ba người phụ nữ ngồi ngay đó trợn to mắt, mà người đàn ông kia mặt không biến sắc ăn cơm.
Bùi Mộng Na cố nén cười nhìn tình hình trước mặt......
Lâm Thanh che miệng lại, chán ghét nói “Tôi không muốn ăn, tôi về phòng trước!”
Bùi Mộng Na thấy công chúa quay về phòng, nhịn không được phá lên cười “Tiểu Vũ, cháu thật lợi hại, cô thật bội phục!”
Đỗ Lôi Ti cảm thấy xấu hổ nhưng trong lòng cực kỳ vui sướng, choáng, rốt cuộc có người thay trời hành đạo.
Oa, nghĩ tới đây lại cảm thấy thật là vui.
Bùi Tuấn Vũ hắng giọng “Mộng Na, Tiểu Vũ, hai người hơi quá, đừng quên cô ta là công chúa, biết chưa?”
“Hừ, người phụ nữ kia muốn làm mẹ con, con không cần!” Bùi Vũ nói xong tức giận từ trên ghế nhảy xuống.
“Tổng thống, cô chủ, tôi đã no, tôi về phòng trước!” Nói xong, Đỗ Lôi Ti cũng chạy nhanh như làn khói quay về phòng mình.