Ông Xã Phúc Hắc, Vợ Ngốc Đáng Yêu

Chương 75



Lúc đi tới nhà bếp thấy mọi người đang bận rộn, lại thấy Đỗ Lôi Ti đang lén lút nhìn gì đó, cô ta mở miệng nói “Thật là không ngờ, tôi sớm đã nói rồi, người giúp việc này không đơn giản, các người còn không tin, tôi vừa nghe được một tin nóng, tối qua người giúp việc này ngủ với tổng thống của chúng ta!”

Nhóm người đang bận rộn nghe thấy tin tức nóng hổi liền xoay đầu lại, trợn mắt há miệng nhìn cô.

Đỗ Lôi Ti không ngờ tin tức lan nhanh như vậy, cô nhìn mọi người, hai mắt đỏ oe giải thích “Không phải, tôi không phải loại người đó, tôi cũng không biết tại sao lại xảy ra chuyện đó.”

“Bây giờ muốn dùng bộ mặt đáng yêu lấy sự thương hại của mọi người sao?” Tiểu Thanh khinh bỉ nói.

“Tôi......tôi không có, thật không có......”

“Không có gì?” Tiểu Thanh nói xong đi về phía cô.

“Có phải các người quá rảnh rỗi rồi hay không?” Bùi Tuấn Vũ đứng ở cửa phòng bếp lạnh giọng nói.

“Tổng thống!”

“Tổng thống!”

“Tổng thống!”

Tất cả nhân viên trong phòng bếp đều cúi chào tổng thống.

Bùi Tuấn Vũ liếc nhìn mọi người nói “Đây là lấn cuối cùng tôi nghe mọi người nói về chuyejn này!” Nói xong, kéo Đỗ Lôi Ti đi ra ngoài.

“Tổng, tổng thống, anh muốn làm gì?” Đỗ Lôi Ti sợ hỏi.

“Im miệng!”

Đỗ Lôi Ti cảm thấy tổng thống lại lên cơn giận, không thể làm gì khác hone là ngoan ngoãn im miệng, tránh cho bản thân phải chịu khổ.

Hai người đi đến phòng làm việc liền đóng cửa lại, Bùi Tuấn Vũ đi tới bàn làm việc, mở ngăn kéo lấy ra một tập tài liệu “Ký hợp đồng này!”

Đỗ Lôi Ti sững sờ nhạn tài liệu, càng bất ngờ hơn khi nhìn thấy trên đó viết “Hợp Đồng Hôn Nhân”, cô nhíu mày nhìn nội dung hợp đồng, lại nhìn tổng thống.

“Kết hôn? Hợp đồng hôn nhân?” Đỗ Lôi Ti trợn mắt đọc

“Tổng thống, ý anh là sao?”

Bùi Tuấn Vũ nhìn cô, khuôn mặt không có bất kỳ biểu hiện nào “Không có ý gì?”

“Không có ý gì? Anh đã nói không có ý gì, tại sao còn đưa cái này cho tôi?” Đỗ Lôi Ti mơ hồ hỏi.

“Cô bây giờ không cần quan tâm gì cả, chỉ cần kỳ hợp đồng này thôi!”

Mẹ kiếp, đây là lý luận kiểu gì chứ, nếu muốn cô ký hợp đồng này sao lại không cho cô biết nguyên nhân chứ?

“Tổng thống, có phải não anh có vấn đề gì không?” Đỗ Lôi Ti nói xong, một tay áp lên trán anh.

Bùi Tuấn Vũ dùng bàn tay to của mình đẩy tay cô ra “Ký tên!”

Đỗ Lôi Ti lúng túng thu tay về, để hợp đồng lên bàn, chống nạnh nói “Tại sao tôi lại phải ký tên, rõ ràng tôi là người mất đi lần đầu tiên quý giá, anh không lỗ gì, tại sao lại muốn làm cho phức tạp như vậy?”

“Đừng quên là cô đem tôi......”

“Không cần, không nên nói nữa!” Đỗ Lôi Ti vừa che lỗ tai vừa nói.

Vừa nghe thấy anh muốn nói chuyện tối qua, cô liền hối hận, nghĩ đến cơ thể trần truồng của người đàn ông này, khuôn mặt cô lại đỏ bừng như trái cà chua.

Đỗ Lôi Ti thấy tổng thống đã quyết, không thể làm gì khác hơn là đổi cách khác, giả bộ đáng yêu nói “Tổng thống, làm ơn, đời tôi thật sự rất cô lạnh, nếu như ký vào hợp đồng này, sau này làm sao có thể gặp người nhà? Lại nói, người nhà tôi......”

“Được rồi, cô nói nhảm nhiều quá, bây giờ cô nhất định phải ký hợp đồng này!” Bùi Tuấn Vũ nghiêm mặt nói.

Thật sự là nói chưa được mấy câu nhẹ nhàng liền chuyển sang loại lạnh lùng.

Mẹ kiếp, nhìn thấy tổng thống đã quyết, xem ra thật sự không biết tổng thống nghĩ gì. Được, ký thì ký, có gì dặc biệt hơn người!

Nghĩ tới đây, cô cầm bút trên bàn vừa định ký liền nghĩ thấy lấy tổng thống có lợi chỗ nào? Tổng thống đã nói sẽ không bạc đãi cô, nghĩ đến sau này muốn ly hôn, tối thiểu cô cũng phải nuôi sống được bản thân.

Cô ngẩng đầu híp mắt tò mò hỏi “Tổng thống, anh nói xem tôi ký có lợi gì?”

“Tôi sẽ chia một nửa tài sản cho cô!”

“Một nửa?” Đỗ Lôi Ti trợn to hai mắt.

Bùi Tuấn Vũ gật đầu.

“Tổng thống, tài sản của anh một nửa là bao nhiêu?” Đỗ Lôi Ti tò mò hỏi.

“Không nhiều lắm, chỉ có mấy chúc vạn?” Bùi Tuán Vũ không xác định nói.

Đỗ Lôi Ti kinh ngạc nói “Cái gì? Mấy chục vạn?”

Bùi Tuấn Vũ khoanh tay trước ngực nhìn cô gật đầu.

“Anh lừa ai vậy? Anh quản lý cả một đất nước mà tài sản mà chỉ có mấy chục vạn?”

“Cô Đỗ, cô hiểu lầm rồi, tôi là người quản lý cả một đất nước nhưng tiền lại thuộc về nhà nước, không phải của riêng tôi!”

Thật là không ngờ, tổng thống lại thanh liêm như vậy, tài sản chỉ có mấy chục vạn.

Cô suy nghĩ mấy chục vạn chia một nửa cho cô cũng được, nếu ly hôn thật, số tiền này cũng có tác dụng, cuộc sống sau này không phải lo lắng.

Nghĩ tới đây, cô cầm bút ký tên lên hợp đồng, đưa tay ra trước mặt nói “Tổng thống, sau này xin hãy quan tâm chăm sóc!”

Bùi Tuấn Vũ nhìn cô, cảm thấy không thể giải thích được, không biết kết cấu trong đầu cô thế nào, rất nhiều ý tưởng.

Đỗ Lôi Ti duỗi tay một lúc lâu, cánh tay ê ẩm, không thể làm gì khác là thu tay lại nói “Nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi ra ngoài làm việc!”

“Đã xem qua hợp đồng rồi chứ?” Bùi Tuấn Vũ tò mò hỏi.

Không phải là đang nói nhảm sao, rõ ràng anh vẫn đang xem sao lại hỏi cô chứ?

Nhưng không có cách nào khác, ai bảo anh là tổng thống, không thể làm gì khác hơn là trả lời “Không xem!”

“Vậy thì tốt, tôi nói sơ qua về điều khoản trong hợp đồng với cô!”

Lúc này Đỗ Lôi Ti gật đầu.

“Điều thứ nhất, không được yêu tôi, tôi là người bắt đầu trò chơi, vậy thì tôi cũng sẽ là người kết thúc!”

“Anh hãy yên tâm đi, loại người như anh, dù anh có yêu tôi, tôi cũng sẽ không yêu anh, anh yên tâm đi!” Đỗ Lôi Ti nói.

“Vậy được, cô cũng yên tâm, tôi không thích người như cô!” Bùi Tuấn Vũ nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.