Nửa tiếng sau, xe hơi dừng trước sân bau, hai cô gái cùng lên máy bay.
“Cô chủ, phu nhân, xin hỏi hai người muốn uống gì?” Tiếp viên hàng không lễ phép hỏi.
Bùi Mộng Na nhìn cô lạnh lùng nói “Hai ly nước trái cây là được,còn nữa, nói với mọi người trên máy bay không được nói với ai là đã thấy tôi, biết chưa?”
Tiếp viên hàng không gật đầu “Vâng!”
Nói xong, tiếp viên hàng không đi vào phòng ăn rót hai ly nước trái cây đưa đến cho cô.
Đỗ Lôi Ti dựa vào cửa sổ, cô nhìn bầu trời bên ngoài cửa sổ, độ cao không ngừng tăng, những tòa nhà dưới mặt đất ngày càng mờ dần, dưới máy bay bắt đầu xuất hiện những đám mây.......
Máy bay dần lên cao, những tầng mây ngày càng dày hơn, cảnh đẹp bắt đầu không ngừng biến hóa, giống như một mảng tuyết trắng, lại có những đoạn giống như một cánh đồng tuyết trắng.
Những tầng mây không ngừng biến hóa, giống như những đợt sóng mãnh liệt đập vào trên dòng sông nhỏ.
Bùi Mộng Na nhìn thấy cô chìm trong cảnh sắc bên ngoài liền cười nói “Lôi Ti, chị đang nghĩ phải nói gì khi gặp anh trai em sao?”
“Chưa từng nghĩ!” Đỗ Lôi Ti đơn giản trả lời.
“Xem ra chị vào anh trai em hai người đều muốn biến thành cọc gỗ, sao lại chưa từng nghĩ?” Ngay sau đó Bùi Mộng Na lại dặn dò “Lôi Ti, chị đến chỗ anh em, nhớ, mặc kệ là đi đâu cũng phải nhắn tin cho em, biết chưa?”
“Biết rồi!” Đỗ Lôi Ti quay đầu nhìn cô gật đầu nói.
Lúc này tiếp viên hàng không đi tới, mỉm cười mở miệng “Máy bay chuẩn bị hạ cánh, xin hãy thắt dây an toàn!” Nói xong xoay người đi ra.
Hai người ngồi chờ máy bay hạ cánh.
Lúc máy bay ngừng lại, Đỗ Lôi Ti đi xuống trước, đi về phía chiếc xe hơi đang chờ mình, mỉm cười “Chào thư ký Đường!”
“Phu nhân, tổng thống chờ đã lâu, bây giờ chúng ta lập tức qua đó!” Đường Vũ mở miệng.
Lên xe, xe hơi đi về phía phủ tổng thống.
Bùi Mộng Na trốn ở trong máy bay nhìn chiếc xe dần đi xa, len lén đi ra, ngồi lên xe buýt rời khỏi sân bay.
Đỗ Lôi Ti ngồi trên xe, nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, trong lòng thật sự rất khẩn trương.
Mẹ kiếp, vị trí phu nhân tổng thống này thật khó đảm nhiệm, lại còn gặp phải tên đàn ông khốn khiếp kia, cô thật sự không biết phải nói gì.
“Phu nhân, mời xuống xe!” Đường Vũ đi xuống, mở cửa xe, làm dấu mời.
Đỗ Lôi Ti cẩn thận đi xuống, nhìn thấy một hàng người đứng một bên.
Bùi Tuấn Vũ đi lên trước, ôm eo cô, dịu dàng nói “Vợ à, em đến rồi, thật xin lỗi, hôn lễ hôm nay của chúng ta phải hủy bỏ, Lâm tổng thống mời anh đến cho nên thật xin lỗi, nhưng mà đến đây cũng xem như là chúng ta đi hưởng tuần trăng mật vậy!”
Đỗ Lôi Ti thầm mắng anh trong lòng “Choáng, anh giả bộ thật giỏi, có thể nói ra một đống những lời nói khó nghe như vậy, xem ra, anh thật sự có hai tính cách!”
“Chào cô Đỗ!” Lâm Thanh đi lên trước vươn tay nói.
Đỗ Lôi Ti nhìn cô ta, cô công chúa này thật sự không thay đổi, chỉ cần mở miệng liền vênh váo tự đắc.
Cô mỉm cười đưa tay nói “Công chúa, đã lâu không gặp!” Nói xong, nghĩ trong lòng, không gặp mụ phù thủy này thì tốt hơn.
Lâm Thành đứng đó cười nói “Thật không ngờ, quan hệ của con gái tôi và vợ cậu tốt như vậy!”
Bùi Tuấn Vũ ôm cô gái trong lòng, khẽ nhếch miệng “Quả thật quan hệ rất tốt, tốt đến nỗi dám táy máy tay chân với vợ tôi!”
Lâm Thành nghe anh nói, lúng túng đứng đó cười nói “Ha ha, là con gái không hiểu chuyện, phu nhân đừng để ý!”
Đỗ Lôi Ti dịu dàng, không nhanh không chậm nói “Tổng thống, tôi không so đo với con gái không có kiến thức!”
“Cô......” Lâm Thanh đứng đó chỉ tay nói.
“Hỗn láo, dám vô lễ với khách như vậy?” Lâm Thành nghiêm mặt, nhìn con gái nói.
Đỗ Lôi Ti nhìn vẻ mặt của Lâm Thanh, trong lòng cười nghiêng ngả.
Đáng đời, dám phách lối, bây giờ thì tốt rồi, rốt cuộc cũng có thể nhìn thấy biểu hiện kia của mụ phù thủy.
Lâm Thanh nhìn cô bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười, im lặng nhìn cô suy nghĩ, “Không biết đây là địa bàn của ta sao còn dám như vậy chứ? Cứ chờ xem......!”
Lâm Thành nhìn thấy tất cả mọi người đều đứng trong sân, cười nói “Bùi tổng thống, chúng ta vào nhà nói chuyện!”
Bùi Tuấn Vũ gật đầu, ôm cô gái trong lòng đi vào.
Lâm Thanh đứng tại chỗ, nhìn hai người ôm nhau đi đằng trước, ánh mắt sắc lạnh.
“Lâm Thanh, tốt nhất ngoan ngoãn một chút, không cần gây rắc rối cho ba, biết chưa?” Lâm Thành cảnh cáo.
“Biết rồi!” Lâm Thanh miễn cưỡng trả lời.
Lâm Thanh đi vào phòng, nhìn thấy ba mình đang nói chuyện với Đỗ Lôi Ti, cô ta đi tới ngồi cạnh Bùi Tuấn Vũ, nhìn Đỗ Lôi Ti nói “Thật không ngờ, chỉ mấy ngày mà có thể tiến đến vị trí phu nhân tổng thống, thật bội phục!”
“Lâm Thanh, con quên những lời ba nói với con ở cửa rồi sao?” Lâm Thành nghiêm mặt nói, quay đầu nhìn về phía Bùi Tuấn Vũ “Bùi tổng thống, thật khiến cậu chê cười, con gái không biết chuyện, xin bỏ qua cho!”
“Tôi đã tưng thấy con gái ngài vô lễ, chỉ là tổng thống đã nói vậy, tôi sẽ không để ý!” Bùi Tuấn Vũ nói.
Đỗ Lôi Ti ngồi đó, nghe thấy những lời mụ phù thủy nói, chỉ cảm thấy thật thối.
“Lâm tổng thống, thật không ngờ, phong cách bố trí thật khí phái, vừa nhìn đã có cảm giác quý phái!” Đỗ Lôi Ti nói.
“Cảm ơn phu nhân đã khen!”
Đỗ Lôi Ti quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh nói “Tuấn Vũ, em muốn nghỉ ngơi một chút, em cảm thấy hơi mệt!”
Lâm Thành nghe cô nói vội vàng mở miệng “Bùi tổng thống, nếu không chê, mời cậu cùng phu nhân ở lại đây nghỉ ngơi!”
“Bùi tổng thống, anh thật khách khí, không phải lần trước con gái tôi cũng làm phiền cậu sao?” Lâm Thành nói xong đưa bọn họ đến phòng dành cho khách.
“Phu nhân, hai người ở đây nghỉ ngơi đi, tôi không quấy rầy!” Lâm Thành nói xong đóng cửa đi ra ngoài.
Đỗ Lôi Ti đứng trong phòng nhìn đông nhìn tây, sờ chỗ này chạm chỗ kia.
“Không phải cô nói không khỏe sao? Sao còn rảnh rỗi nhìn lung tung như vậy?” Bùi Tuấn Vũ hỏi.
Đỗ Lôi Ti nhìn anh cười, sau đó tiếp tục tham quan “Tôi không phải không khỏe, tôi chỉ không thích công chúa cũng không ưa tổng thống kia mà thôi!”
Xem một lúc, cảm thấy không có gì đáng xem nữa, Đỗ Lôi Ti đi tới giường nằm xuống!
Bùi Tuấn Vũ nhìn thấy cô ngủ thiếp đi, xoay người đi ra khỏi phòng......
Lâm Thanh nhìn thấy anh đi ra ngoài liền đi vào phòng, nhìn cô nằm trên giường ngủ, hung hăng đẩy cô dậy nói “Mày cho rằng vị trí bây giờ của mày kiên cố rồi sao? Thật buồn cười, hôm nay hôn lễ của mày không được cử hành, là tao gọi Tuấn Vũ tới, cho nên người đàn ông này không biết sẽ là của ai đây!”
Đỗ Lôi Ti dụi mắt nhìn cô ta nói “Công chúa, cô thật buồn cười, dám nói những lời như vậy!”
“Mày.....mày mới buồn cười, cũng không xem lại thân phận của mình?”
“Công chùa, xin hỏi thân phận của tôi làm sao?” Đỗ Lôi Ti buồn cười nhìn cô ta hỏi.
Lâm Thanh kiêu ngạo nói “Tao là công chúa ở đây, mày chỉ là một con giúp việc hạ tiện!”
Đỗ Lôi Ti thu nụ cười trên mặt, từ trên giường đứng dậy, hung hăng tát vào má cô ta một cái nói “Cái tát này là vì tổng thống, cái thứ hai là vì cô sỉ nhục tôi!”
Lâm Thanh bị đánh đến sững sờ, để tay lên má bị đánh nói “Mày dám đánh tao? Xem ra mày chán sống rồi!” Nói xong giơ tay tát vào má Đỗ Lôi Ti.
Đỗ Lôi Ti ôm khuôn mặt đau đớn la lớn “Công chúa đánh người, công chúa đánh người......”
Bùi Tuấn Vũ đứng ở vườn hoa nhìn thấy người giúp việc vội vã chạy, anh liền đi theo, phát hiện cửa phòng mở, anh đi vào nhìn thấy cô gái của mình chân trần đứng đó khóc.
Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng nói “ Chuyện gì xảy ra?”
Lâm Thanh chảy nước mắt mở miệng “Tổng thống, phu nhân của anh đánh tôi!” Nói xong, khóc hu hu.
Lâm Thành đi vào phòng, nhìn thấy người giúp việc đều đứng đó, mở miệng nói “Tất cả đi xuống!”
Nhìn con gái mình khóc thút thít, ông lo lắng hỏi “Lâm Thanh, sao vậy?”
“Ba, phu nhân đánh con......” Lâm Thanh khóc nói.
Lâm Thành nhíu mày mở miệng “Tổng thống, giải thích rõ ràng cho tôi, hai người là khách của tôi nhưng tại sao phu nhân lại đánh con gái tôi?”
“Lâm tổng thống, chuyện này tôi và ngài đều chưa rõ, không cần phải phán xét sớm như vậy!” Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng nói.