Xe của Hoắc Thương Châu dừng ở Hoắc trạch, anh mở cửa xe, bên kia Cố Chiêu Ninh đã sớm xuống xe chuẩn bị bỏ chạy, Hoắc Thương Châu mấy bước đuổi
theo, lôi cô đi vào trong nhà.
Từ cửa sau đi vào phòng chỉ nghe
thấy giọng phụ nữ gào thét “Hoắc Thương Châu! Anh không phải là người!
Anh là ma quỷ! Buông tôi ra! Tôi nguyền rủa anh không sinh được con,
nguyền rủa anh cả đời không tìm được vợ!”
Vú Vương nghe tiếng
động khoác áo ra khỏi phòng, thấy cảnh như vậy, kinh ngạc đứng tại chỗ
nhìn Hoắc Thương Châu kéo Cố Chiêu Ninh lên tầng, còn Cố Chiêu Ninh đằng sau không ngừng dùng túi xách quật vào người anh mà lạ là anh không hề
nổi giận. Vú Vương bất đắc dĩ lắc đầu, quay vào phòng nhẹ nhàng đóng
cửa.
Bà nội Hoắc vẫn chưa ngủ, nghe thấy tiếng la hét của Cố
Chiêu Ninh, sau đó ầm một tiếng cửa cách âm trong phòng đóng lại, bà nội Hoắc cười kỳ dị rồi đi ngủ.
“Ai ui!” Cố Chiêu Ninh bị Hoắc
Thương Châu tàn bạo quăng lên giường, cô nhíu mày giận dỗi ngút trời
nhìn Hoắc Thương Châu đứng trước mặt mình. “Anh định làm gì?” Cố Chiêu
Ninh đột nhiên ý thức được có gì đó kỳ lạ, ánh mắt kia…
“Làm gì
nữa? Thực hiện hợp đồng” Hoắc Thương Châu tháo cà vạt, vứt lên sàn nhà,
sau đó cởi áo vest, không nói gì bắt đầu cởi cúc áo sơ mi.
“Anh
anh anh đừng làm loạn! Tôi cho anh biết! Từ giờ không cho phép anh chạm
vào tôi!” Cố Chiêu Ninh sợ tới mức liên tiếp lê ngược thân, cho đến khi
chạm vào đầu giường vẫn mạnh mồm chỉ thẳng Hoắc Thương Châu.
“A?
Không phải em bảo anh làm theo hợp đồng sao” Hoắc Thương Châu cảm thấy
bộ dạng Cố Chiêu Ninh rất buồn cười, anh nhếch miệng, cởi áo sơ mi lộ ra bộ ngực rắn chắc, và cánh tay cơ bắp. Anh từng bước từng bước đi về
phía Cố Chiêu Ninh.
“A! Tôi không nói cái này” Cố Chiêu Ninh hét
ầm lên cắt đứt lời nói của Hoắc Thương Châu . Cô đột nhiên đỏ mặt, mặc
dù không phải lần đầu tiên nhìn thấy cơ thể Hoắc Thương Châu, nhưng lần
trước cô bị bỏ thuốc, còn lần này, lần này… Hoắc Thương Châu đột nhiên
như vây như bộ dạng con sói, còn cô là con mồi của anh ta, loại cảm giác này thật tồi tệ.
“Ư” Môi đột nhiên bị bịt lại, Cố Chiêu Ninh có
cảm giác mình bị trượt xuống, lúc này mới mở to mắt, đôi mắt kiên định
của Hoắc Thương Châu đang ở trước mắt, nhìn mình chằm chằm, hơn nữa… anh ta còn đang hôn mình. Tay Hoắc Thương Châu kéo xuống, Cố Chiêu Ninh bị
ngã ra, cứ ngồi lên kéo xuống, tư thế cực kỳ ám muội.
Nụ hôn của
anh như thế là sao, Cố Chiêu Ninh có chút say mê rồi, cô dần dần hết
giãy giụa, chủ động đối mặt anh. Cô cảm giác mình căn bản không có cách
nào cự tuyệt, mặc dù có thể anh ta không yêu mình, có lẽ đối với anh ta
mình chỉ là một thứ đồ chơi, nhưng lúc này cô không có cách nào kháng
cự, nụ hôn của anh như một viên độc dược bọc đường, biết rõ là vạn kiếp
không trở lại nhưng không ngăn cản được lớp đường ngọt dụ hoặc bên
ngoài.
Thấy Cố Chiêu Ninh không giãy giụa nữa, Hoắc Thương Châu
nhíu mày buông ra, anh tiếc nuối nụ hôn của cô, mùi hương của cô khiến
anh không thể thoát ra được, vốn chỉ muốn dạy dỗ cái miệng hay quát tháo này, nhưng bây giờ anh cảm giác mình như mình cắt cổ, rốt cuộc phải
buông cô gái điêu ngoa này ra.
Đem hai chân cô vắt lên hai bên eo mình, Hoắc Thương Châu không cách nào khống chế được mình nữa, eo vừa
chuyển động… “Ư” thân thể Cố Chiêu Ninh khẽ cương lên…
Không còn
nghi ngờ, đây là gián tiếp dụ dỗ, thấy Cố Chiêu Ninh đã thích ứng, Hoắc
Thương Châu ghé vào tai cô thì thầm “Em không trốn thoát được đâu”, sau
đó động thân thêm cái nữa.
Cố Chiêu Ninh muốn bác bỏ lời anh,
nhưng cảm giác trống rỗng tê dại trong nháy mắt khiến cô cắn chặt răng,
nhắm mắt lại không muốn nhìn Hoắc Thương Châu. Cô bị rơi vào tay giặc,
tất nhiên trong tình hình huống này còn có thể tiếp nhận cái “yêu” của
anh, một chút tự ái cũng dần dần phai mờ.
“Nhìn anh!” Hoắc Thương Châu tức giận thấy nhóc này nhắm mắt lại, anh phải dạy dỗ cô dám nguyền rủa mình không lấy được vợ! Hừ.
“Không nhìn, không nhìn, không nhìn, cũng không nhìn… Á” Cố Chiêu Ninh lắc đầu gào to, không ngờ lại bị Hoắc Thương Châu xâm nhập trừng phạt, khiến cô chống đỡ không được, theo bản năng đưa tay vòng qua cổ anh, sợ mình
không cẩn thận bị vứt ra ngoài.
Hoắc Thương Châu mạnh mẽ tiếp
xúc phía dưới mềm mại, hai tay chống hai bên thân thể Cố Chiêu Ninh,
trong hai tròng mắt thâm thúy hẹp dài có một tầng sương mù lượn lờ, anh
say mê nhìn Cố Chiêu Ninh “Cô gái mạnh mồm này” nói xong, liền cúi đầu
đặt môi lên môi cô…
Ngoài cửa sổ, mưa xối xả như trút nước, trong nháy mắt bao phủ cả thành phố…