Đinh Việt Nhiên cười cười "Đối với mấy món quà anh tặng , em đều vứt đi . Khó có được ngày hôm nay , em lại thích chiếc nhẫn , thì coi như anh mua tặng em , thuận tiện làm từ thiện chứ sao"
Thật ra thì việc hắn muốn có chiếc nhẫn này , bên trong còn là động cơ thầm kín
Mới vừa rồi hắn cùng phụ tá của Cố Hành Sâm kêu giá , nhìn ra được Cố Hành Sâm nhất định muốn có , mà Niệm Kiều cũng cảm thấy thích chiếc nhẫn , không bằng hắn mua được thì khác nào một tên bắn 2 con nhạn ! (Ý là vừa làm Niệm Kiều thích vừa làm Cố Hành Sâm tức)
Niệm Kiều trừng hắn "Anh không cần phải như thế , là 1700 vạn , chứ không phải 1700 khối . Hay là ~ anh cho rằng đây là 1700 tiền âm phủ ?!" (Ý nói tiền cúng cô hồn đó)
Phụt ——
Đinh Việt Nhiên mém chút nữa cười ha hả , lời như thế đúng là chỉ có Cố Niệm Kiều nói ra , tiền âm phủ ?!
Thời điểm hai người vừa nói xong , thì trên bục đấu giá đã có kết quả . Chiếc nhẫn được đưa đến chỗ Cố Hành Sâm
Ở xa xa Niệm Kiều nhìn thấy Cố Hành Sâm mở hộp ra , lấy chiếc nhẫn đeo lên tay của Nhậm Thiên Nhã . Khoảnh khắc ấy như đăm vào trong trái tim cô một dao , đau đến như chết đi sống lại , tâm tình trở nên co thắt
Cố Hành Sâm vừa lúc ngước mắt nhìn sang , tầm mắt đột ngột đụng vào ánh mắt trong sáng của cô . Cô gần như ngẩn ra , muốn tránh né ánh nhìn của hắn , nhưng lại nghĩ , sao phải sợ , mình là sợ cái gì ?!
Nụ cười có chút giận dỗi đối với Cố Hành Sâm , trong miệng nói thầm một câu
Sau đó cô xoay đầu về phía Đinh Việt Nhiên , trên môi nở nụ cười duyên , không nhịn được tựa đầu vào trên vai hắn , tư thế tựa như một cô gái nhỏ
Cố Hành Sâm tự hiểu mới vừa rồi cô nói cái gì [Chú à , đây là bạn trai của tôi , không tệ chứ]
Biết rõ là cô đang khiêu khích mình , nhưng Cố Hành Sâm vẫn không kiểm soát được bản thân , trong lòng dâng lên một cỗ tức giận , trực tiếp phát tán ra bên ngoài
"A. . . .Đau . . ." Nhậm Thiên Nhã cắn môi rên lên một tiếng , lông mày co giãn lại
Hắn đem chiếc nhẫn đeo vào tay cô , cũng chưa có buông ra , phút chốc lại dùng sức , tựa hồ mang tay cô bóp vỡ , đau đến nỗi khiến cô phải kêu thành tiếng.
Cố Hành Sâm mơ hồ nghe được thanh âm của Nhậm Thiên Nhã , đột nhiên buông lỏng tay mình ra "Anh xin lỗi"
Nhậm Thiên Nhã lắc đầu một cái , không kiềm chế được mà hướng nhìn về phía Niệm Kiều
Cảm giác được cơn tức giận trên người của hắn phát ra là bởi Niệm Kiều , nhưng tại sao mỗi khi Niệm Kiều xuất hiện , thì hắn đều tỏ ra luống cuống đây ?! Chẳng lẽ hắn không hài lòng với người bạn trai kia của Niệm Kiều ?!
Không biết vì sao cô lại luôn có loại cảm giác này , cứ cảm thấy mất hứng khi Cố Hành Sâm có phản ứng như vậy . Phải chăng là người bạn trai bên cạnh kia , không phải là hắn ?!
Bị chính ý nghĩ của mình làm hoảng sợ , Nhậm Thiên Nhã đột nhiên lắc đầu , ngăn cản suy tư lung tung trong đầu
Sau khi buổi đấu giá tổ chức xong , mọi người cũng từ từ giải tán , bất chợt bốn người gặp nhau ở bãi đậu xe
"Niệm Kiều , đây là bạn trai của em ư ?!" Nhậm Thiên Nhã mở lời trước tiên
Niệm Kiều dí dỏm cười , nghiêng đầu tựa vào vai Đinh Việt Nhiên , vẻ mặt hạnh phúc :"Đúng vậy , bạn trai của em , vừa đẹp trai vừa trẻ tuổi"
Lời của cô hung hăng chọt trúng đáy lòng nhạy cảm kia , ánh mắt hắn nheo lại nhìn sang
Trẻ tuổi ?! Trong lời nói của cô ý bảo hắn rất già ?! Nhìn cô có vẻ yêu thích như vậy ?!
Niệm Kiều bị ánh mắt của Cố Hành Sâm vô tình xuyên qua lạnh cả sống lưng . Theo bản năng cô muốn lui về phía sau , cứ như vậy , cả người cô cũng dính vào trên người Đinh Việt Nhiên
Vẻ mặt của Cố Hành Sâm ngày càng bộc phát lạnh lẽo , khóe miệng nâng lên một tia nguy hiểm cực kỳ , vẫn đang nhìn chằm chằm vào Niệm Kiều