Ông Xã Tổng Tài Bá Đạo Sủng: Bảo Bối, Tiếp Tục
Hai người ôm ấp ánh mắt ôn nhu, phảng phất có thể chảy ra nước.
Lạc Dịch Bắc vốn là người đi đến đâu cũng thu hút không ít ánh mắt nhất là ánh mắt của con gái.
Hiện tại thấy một màn như vậy, tâm của các thiếu nữ đều như vỡ thành từng mãnh nhỏ.
Tô Thuy chấn kinh nhìn hai người, cả người run rẩy.
Phương Trì Hạ cũng rất đồng tình với cô, dựa vào trong lòng Lạc Dịch Bắc có chút không chịu nổi, rất muốn thoát ra.
Nhưng mà cô rát rõ mục đích của Lạc Dịch Bắc khi gọi cô qua, chưa đạt được mục đích sẽ không để cô đi.
Phương Trì Hạ trầm tư một lát, bỗng nhiên ôm cổ anh.
Sau đó ỏn ẻn nổi da gà gọi anh “Chồng a, em muốn đi xem xung quanh, được không a?”
Lời này của cô đã dùng quan hệ hôn nhân của hai người giúp anh giải quyết xong Tô Thụy phiền toái, cũng lấy cớ để dời đi, vẹn toàn đôi đường.
“Dịch BẮc, cô ấy là… “ Tô Thụy nge lời của cô thì sắc mặt khẽ biến, giọng nói cũng run rẩy.
Anh thật sự đã kết hôn!
Lạc Dịch Bắc nhàn nhạt “Ừ” ánh mắt nhìn Phương Trì Hạ ở trong lòng.
“Đừng đi quá xa, khi về thì đến tìm anh!” Nói xong anh buông tay cô ra.
“Được!” Phương Trì Hạ nhẹ thở dài, trấn định rời đi.
Cô cực kì không thích làm những chuyện này, rõ ràng quan hệ không thân mật như vậy lai làm cho mọi người tưởng là yêu thương ân ái lắm.
Trở về ngồi ở chỗ cũ, lại lần nữa đem ly cocktai lên uống, ánh mắt nhìn xung quanh một vòng, đang tìm vị trí yên tĩnh.
Thoáng nhìn thấy có ghế sô pha ở một góc hẻo lạnh, cầm ly rượu đi qua, bỗng nhiên Tô Thụy đi về phía cô.
Phương Trì Hạ cũng như cũ đi về phía trước.
Tô Thụy trực tiếp đi về phía bên cạnh cô cũng không chào hỏi, chỉ là đi ở bên cạnh.
Phương Trì Hạ không hiểu được cô ta đến làm gì, còn nghĩ rằng đối phương đến tìm mình.
Lúc Phương Trì Hạ đang chuẩn bị đi tiếp, Tô Thụy bỗng nhiên duỗi chân ra, vấp lấy chân của cô.
Phương Trì Hạ cả người mất thăng bằng nghiêng người ngã xuống đất.
Kì thậ khả năng ứng biến của Phương Trì Hạ cực kì tốt, nếu hai tay không có gì còn có thể ổn định mình.
Nhưng hai tay cô đang bưng hai ly rượu, không có khả năng chống đỡ mình, cả người cứ như vậy mất thăng bằng lao thăng xuống đất “A!”
Hét lên một tiếng, mắt thấy sắp tiếp xúc thân mật với mặt đất, bỗng nhiên có một đôi tay ôm eo co.
Thậm chí còn tiếp được ly cocktai trong tay cô.
Vững vàng, chén rượu cứ như vậy rơi vào trong tay người kia.
Động tác rất nhanh, Phương Trì Hạ còn chưa phát hiện ra đang xảy ra chuyện gì, lúc lấy lại tinh thần đã được kéo vào một lồng ngực ấm áp.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.