Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 362



Chương 362:

 

Tiêu Lăng Dạ vọt đi tắm, năm phút đã thấy từ phòng tắm đi ra.

 

Anh nhìn thời gian.

 

Đã một giờ sáng.

 

Mắt nhìn qua hướng giường lớn, cả người cô co ro thỉnh thoảng xoay người, nhìn bộ dạng rất cực khổ.

 

“Ngủ không được?”

 

“Ừm”

 

Bụng vẫn còn đau.

 

“Tiêu Lăng Dạ, anh đi mua giúp em thuốc giảm đau đi.”

 

“Không được!”

 

Vừa rồi Tiêu Lăng Dạ lên mạng tìm hiểu thì đau sinh lý mà dùng thuốc giảm đau sẽ không tốt cho cơ thể.

 

“Uống nước ám không?”

 

Lâm Quán Quán lắc đầu.

 

Anh dứt khoát đem sô pha di chuyển đến mép giường, ngồi xuống sô pha, mặt đối mặt với cô: “Anh nói chuyện với em.”

 

“Được”

 

Nghe người ta nói chuyện có thể tạm quên cơn đau một chút.

 

Tiêu Lăng Dạ nghĩ nghĩ.

 

Anh không phải một người nói nhiều, càng nổi tiếng tẻ nhạt, bắt anh tìm đề tài, nhất thời thật là có chút khó khăn với anh.

 

Tình cảm gia đình?

 

Mẹ đẻ Lâm Quán Quán mắt sớm, ba lại đối xử không tốt với cô, duy nhất một người chị gái trải qua cũng không tót, nhắc tới chỉ làm cô thêm thương tâm.

 

Bạn bè?

 

Ngoài A Dận với A Diễn, anh chưa từng thấy qua cô có bạn bè nào.

 

Tình yêu?

 

Nói về lịch sử tình trường của cô, cũng có cái gì khác nhaul Đột nhiên.

 

Trong đầu Tiêu Lăng Dạ chọt lóe lên.

 

Lần trước, cô say rượu ghi giấy nợ cho anh, có nhắc tới cô có phát sinh quan hệ với một người, còn nói anh ta là thiên hạ đệ nhất soái.

 

Con ngươi Tiêu Lăng Dạ chợt lóe, hàn huyênkhông để lại dấu vết.

 

“Vừa rồi, em nói nếu bốn năm trước biết trong bụng không phải con của Tiêu Dục thì em sẽ phá thai?”

 

Lâm Quán Quán gật đầu.

 

Vậy là khẳng định.

 

Nếu năm đó không phải Tiêu Dục lừa dối cô, cô biết người cùng cô phát sinh quan hệ không phải Tiêu Dục. Tuy biết rằng sẽ khổ sở, nhưng cô khẳng định ngay lập tức sẽ uống thuốc tránh thai, sau đó thì làm gì có chuyện mang thai nữa.

 

Lui một vạn bước nữa mà nói.

 

Coi như lúc ấy cô nhỏ tuổi không hiểu chuyện, không biết uống thuốc ngừa thai, cuối cùng phát hiện mang thai, biết mang thai con của người khác, phản ứng đầu tiên của cô khẳng định cũng là phá thôi.

 

“Lúc ấy em đối với Tiêu Dục cảm tình rất đậm sâu?”

 

“Tình cảm ba năm, có thể không đậm sâu sao.”

 

Anh thật là biết tìm chuyện để nói.

 

Nhưng chuyện đã bắt đầu cũng chỉ có thẻ tiếp tục tâm sự.

 

“Tại sao em lại xem trọng cháu anh!” Trong câu nói thể hiện sự khinh thường rõ ràng đối với Tiêu Dục.

 

…” Lâm Quán Quán nhìn anh liếc mắt một cái: “Nói cháu mình như vậy cũng được sao?”

 

“Am Nhẹ nhàng phiêu một chữ nhưng đủ biểu đạt sự khinh thường Tiêu Dục tới cực hạn.

 

“Ánh mắt quá kém!”

 

Lâm Quán Quán cắn răng: “Phi! Mắt em nhìn cũng rất tốt, đằng sau không phải còn có Cơ Dã Hỏa cùng…” thanh âm cô đột nhiên ngừng lại.

 

*Với ai?”

 

“Là người dạy em thuật phòng thân sao?”

 

“Anh biết rồi còn hỏi.”

 

Lâm Quán Quán tức giận trợn trắng mắt.

 

“Anh ta là người nước M?”

 

“Không phải, là người nước ta.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.