Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 419



Chương 419:

 

Trong nháy mắt, đầu anh nhảy số liên hồi, hiện lên vô số ý nghĩ.

 

Sau một lúc lâu.

 

Anh cúi đầu, cười khổ mà nói: “Lãnh Quân Lâm, đừng vùng vẫy, chúng ta không phải là không có thử qua, chúng ta đã thử qua một lần rồi, hơn nữa đã thất bại. Hiện tại, tôi đã sớm thỏa hiệp với hiện thực!”

 

Hứa Dịch vòng qua anh, vừa đi vừa nói chuyện: “Hiện tại trạng thái sinh hoạt khá tốt, mỗi ngày làm chính công việc mình thích, lâu lâu uống chút rượu với bạn bè, lúc nhàn rỗi thì về nhà thăm cha mẹ một chút, rất phong phú!”

 

“Hứa Dịch.”

 

*Tôi không muốn thay đổi cuộc sống bây giờ!”

 

Mi “Càng quan trọng là, tôi phát hiện chính mình vẫn rất thích phụ nữ.”

 

Sắc mặt Lãnh Quân Lâm trắng bệch.

 

Hứa Dịch lại không phát hiện, tiếp tục nói: “Trong nhà đã bắt đầu an bài cho tôi ra mắt, tôi cũng không từ chối.”

 

Sắc mặt Lãnh Quân Lâm lại tái hơn.

 

“Kỳ thật buổi ra mắt khá tốt, nam nữ cùng chung suy nghĩ nhận thức, hiện tại tôi cũng không còn nhỏ, trong nhà vô cùng thúc giục, tôi nhất định phải gặp người thích hợp trước hai năm, sau đó ở thời điểm thích hợp kết hôn sinh con… Trở về sinh hoạt như người bình thường.”

 

Bước chân bên người dừng lại.

 

Bước chân Hứa Dịch cũng ngừng lại, quay đầu nhìn lại, thấy khoảng cách Lãnh Quân Lâm đứng cách anh xa tận một mét, mím môi, mặt lạnh, vẻ mặt nghiêm túc nhìn anh: “Đây là ý tưởng chân thật của anh?”

 

“Đúng!”

 

Trong nháy mắt, khuôn mặt Lãnh Quân Lâm phảng phát dấu vết rạn nứt.

 

“Sinh hoạt như người bình thường. Ha ha, tóm lại ở trong mắt anh, tôi đã bị xem là loại không phải người bình thường.”

 

Hứa Dịch nhấp môi.

 

“Không cần căng như vậy, tôi chỉ đang trần thuật sự thật thôi, không có ý muốn làm thương tổn anh.”

 

“Tốt, thật tốt.”

 

Hứa Dịch nhíu mày: “Lãnh Quân Lâm.”

 

“Nếu anh nghĩ tới sinh hoạt như người bình thường, tôi đây… Chúc phúc cho anh!” Lãnh Quân Lâm siết quả đấm, liếc anh một cái thật sâu: “Hẹn gặp lại!”

 

Nói xong, bỗng nhiên anh xoay người, lưng thẳng tắp, cũng không quay đầu lại.

 

Cho đên khi bóng lưng anh biên mât ở trong tâm mắt, thân hình Hứa Dịch cứng ngắc mới chậm rãi thả lỏng.

 

Giống như dây cung bị kéo căng, trong nháy mắt đánh mắt tầm nhắm, cả người đều suy sụp xuống.

 

Anh dựa vào cây xanh ven đường, bóng cây che khuất anh mặt, cả người anh đều bị bao phủ ở trong bóng tối anh nhìn hướng Lãnh Quân Lâm rời đi, chua xót, nói thật nhỏ: “Hẹn gặp lại.”

 

Khách sạn Quân Hoàng.

 

Lâm Quán Quán ở trong phòng tắm ngâm mình trong hai giờ, mới hoàn toàn đem cảm giác khô nóng trong thân thể đè ép xuống.

 

Nhưng mà.

 

Ở trong dòng nước lạnh băng hai giờ đồng hồ cũng có di chứng.

 

“Hất xì.”

 

“Hát xi”

 

Sắc mặt Lâm Quán Quán đông lạnh trắng bệch, ôm bả vai hắt xì vài cái, đôi tay cô chống bồn tắm, muốn ra khỏi bồn tắm.

 

Nhưng dưới sự tra tấn của thuốc, hơn nữa cô đã ngâm trong bồn tắm lâu như vậy, cả người đông lạnh cứng đờ.

 

giống cục đá, ngay cả động tác uốn gối đơn giản như vậy, cô đều làm không được.

 

Chứ đừng nói từ bồn tắm đứng lên.

 

Lạnh!

 

Thật lạnh nha!

 

Lâm Quán Quán ôm chặt chính mình.

 

“Hát xì.”

 

Lại hät xì, cô run run xoa xoa cái mũi.

 

“Thịch thịch thịch,”

 

Bên ngoài phòng tắm, truyền đến tiếng đập cửa, ngay sau đó là thanh âm Tiêu Lăng Dạ quan tâm: “Quán Quán, em ổn chứ?”

 

“Ôn. Hắt xì.”

 

Lâm Quán Quán che mũi, ngón tay cứng đờ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.