Chương 462:
Nhất thời Cơ Dã Hỏa không chuẩn bị trước, vừa bị đánh xong, anh ôm đầu, mắt nhìn thấy mọi người đang nghiêm túc trao đổi đành nuốt tiếng hét thảm vào trong bụng.
Anh cắn răng: “Lâm Quán Quán, cô đừng có mà bạo lực!
Chú hai tôi sao lại thích kiểu người như cô chứ. Tôi thật lo lắng, không biết chú ấy có phải kiểu khuynh hướng thích bị ngược đãi! Aaaa.”
Dưới bàn trà, trên mu bàn chân lại bị một chân giày cao gót hung hăng dẫm lên.
Lại lần nữa Cơ Dã Hỏa ôm chân kêu thảm thiết.
Đám người lần nữa quay ra nhìn.
Anh nở nụ cười đơ đơ: “Không cần thận lại đụng vào chân bàn trà.”
Vẻ mặt người chủ trì hoang mang mặt nhìn bàn trà, mắt nhìn Cơ Dã Hỏa.
Mỗi lần anh giao lưu, không nghe ai nói là thường xuyên bị đụng vào bàn trà.
“Đợi chút tôi sai người di chuyển bàn trà đi.”
Khóe miệng Cơ Dã Hỏa giật một cái: “Cảm ơn.”
Lâm Quán Quán cười mi mắt cong cong.
Cơ Dã Hỏa nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn cô: “Ngày thường cô cũng đánh chú hai tôi như vậy hả?”
Lâm Quán Quán nghiêm túc nghĩ nghĩ: “Hình như là không có.
*Ách?”
“Tôi thích anh ấy còn không kịp, sao lại có thể đánh anh ấy!
Phil Thiếu chút nữa Cơ Dã Hỏa chửi thẻ!
Vậy thì anh là làm nền cho nên mới bị đánh?
Còn có!
Ngay trước mặt người vừa mới bị thất tình mà làm cái trò này, điên cuồng rải cầu lương cho anh, loại hành vi này của cô không phải rất không có lương tâm sao!
“Anh làm sao vậy, vẻ mặt biểu cảm như chó ăn phân vậy?”
Lâm Quán Quán quan tâm nhìn anh.
Khóe miệng Cơ Dã Hỏa run rẩy: “Tôi đây bị cho ăn cẩu lương đến nghẹn, cô có ý kiến gì!”
Lâm Quán Quán buông tay: “Không có.”
“Thật sự chú hai tôi gần đây không tính toán gì sao?”
“Không cói”
“Vậy chú ấy đang bận rộn làm cái gì?”
Lâm Quán Quán thở dài: “Đang vội vàng hàn gắn mối quan hệ với con anh ấy.”
Con của anh ấy!
Sao có thể nói thuận miệng như vậy!
Quả thực Cơ Dã Hỏa nghe mà muốn nôn ra máu, nhưng mà… Lời này nghe, có vẻ quá trình chú hai hàn gắn mỗi quan hệ cùng Duệ Duệ cũng không được thuận lợi?
Cơ Dã Hỏa vui vẻ cười.
…” Lâm Quán Quán: “Anh thấy chú hai anh khổ tâm vậy mà anh còn vui vẻ được? Uổng cho chú hai còn rất quan tâm anh!”
Ha hat Anh chưa từng thấy qua cảnh chú hai khổ tâm.
Tâm tư bên trong của anh đang nghĩ, hy vọng Duệ Duệ nhất định phải tra tắn chú hai nhiều vào, tốt nhát là áp chế nhuệ khí trên người chú!
Hừ hừ!
Anh luôn thấy chú hai không có đối thủ…bây giờ thì có Duệ Duệ rồi.
Nhớ lại trước đây.
Lúc anh theo đuổi Lâm Quán Quán ở nước M, biết Lâm Quán Quán có con, lập tức lấy lại sĩ khí sau hai ngày anh bị chịu đả kích. Lúc ấy, ý niệm đầu tiền chính là lấy lòng Duệ Duệ thật tốt, anh tưởng cũng rất đơn giản, thu phục cậu nhóc, đến lúc đó còn sợ không theo đuổi được Lâm Quán Quán?
Nhưng mà!
Xong việc anh mới phát hiện, chính mình nghĩ quá đơn giản rồi.
Đứa bé Duệ Duệ kia.