Chương 490:
Đó là vợ sắp cưới của anh!
Trong giới hào môn Vân Thành đều biết anh đính hôn cùng La Mỹ Mỹ, không chỉ là hào môn, bởi vì lúc trước anh có quan hệ với Lâm Vi nên dân mạng cũng vô cùng quen thuộc với anh, tin tức anh đính hôn cùng La Mỹ Mỹ căn bản là không có gì giấu giếm.
Có thể nói, hiện tại không chỉ là Vân Thành, cả nước đều biết chuyện đính hôn của anh cùng La Mỹ Mỹ.
Mắt thấy hai nhà liên hôn, nếu lúc này người kết hôn cùng La Mỹ Mỹ đổi thành Tiêu Dận. Vậy mặt anh còn để vào đâu được đây?
Chuyện này không phải là đánh vào mặt anh.
Mà chính là đang giẫm đạp lên tôn nghiêm của anh.
Tiêu Dục kiên quyết phản đối: “Con không đồng ý!”
Liễu Uyễển Lê nhíu mày nhìn anh: “A Dục.”
*Con kiên quyết phản đôi!”
“Anh phản đối cũng vô dụng.” La Mỹ Mỹ ôm cánh tay, nhìn mỉa mai Tiêu Dục: “Tiêu Dục, em khuyên anh vẫn nên chấp nhận được hiện thực đi. Chúng ta mở lời, nhà các người hiện tại thiếu nhất chính là tiền, có tiền công ty các người mới giữ được. Mặc dù không lấy được em là tổn thất của anh.”
Tiêu Dục muốn ói.
Anh mới là người không muốn cưới nhỏ mập này!
La Mỹ Mỹ tự tin, tiếp tục nói: “Anh cũng không cần buồn bực, anh yên tâm, chờ em kết hôn cùng Cơ Dã Hỏa xong sẽ giới thiệu cho anh máy chị em em, nhất định sẽ không bạc đãi anh đâu!”
Tiêu Dục tức đến mức cả người phát run.
La Mỹ Mỹ ngắng cằm lên, tiếp tục nói: “Nếu anh thành thật phối hợp thì không có chuyện gì, còn nếu anh một hai quấy rối hại em không thể ở bên Cơ Dã Hỏa, vậy Tiêu gia các người cũng đừng vọng đến của hồi môn của em. Đến lúc đó… Hừ hừ, nhà họ Tiêu các người phá sản, cái danh đại thiếu gia Tiêu gia này sẽ chẳng là cái thá gì.”
Trán Tiêu Dục bắt đầu nổi gân xanh, anh không nhìn La Mỹ Mỹ, chỉ đem ánh mắt dừng ở trên người Liễu Uyển Lê và Tiêu Kính Niên.
“Ba, mẹ.”
Hai người tránh ánh mắt anh, Liễu Uyển Lê đi đến bên người anh, lôi kéo tay anh, tận tình khuyên bảo nói: “A Dục, mẹ biết con chịu ủy khuát, chỉ là chúng ta phải xem xét về lâu dài một chút.”
Cảm giác giống như bị một thùng nước lạnh dội ngay vào đầu.
Trái tim Tiêu Dục lập tức lạnh một nửa.
“Mẹ, vừa rồi La Mỹ Mỹ nói những lời đó, chính là mong muốn trong lòng mẹ chỉ cần có được của hồi môn, mẹ mặc kệ cô ta kết hôn với đứa con nào cũng được phải không?”
Liễu Uyễển Lê không có phủ nhận.
Dù sao đối với bà, không có chuyện gì quan trọng bằng công ty. “Ha ha, xem ra con đã nhìn thấu!”
*A Dục, con có thể hiểu chuyện một chút không!”
Tiêu Dục cười ra tiếng mỉa mai.
Hiểu chuyện?
Ai đến nói cho anh biết với, anh còn nên hiểu chuyện đến mức nào?
Từ nhỏ đến lớn.
Nhỏ đến mỗi bữa cơm ăn cái gì, đến lớn lên là nguyện vọng thi đại học, chuyện nào mà anh không nghe theo ba mẹ?
Chỉ có trong cuộc đời một lần duy nhất anh không nghe theo cha mẹ, chính là chuyện hôn sự.
Nhưng cho dù như vậy.
Cuối cùng anh vẫn bị nói là không hiểu chuyện.
Tiêu Dục nắm nắm đấm, trong lòng tràn đầy hận thù.
“Vậy chuyện này cứ quyết định như vậy đi.”
“Từ từ!”
Lúc này.
Cơ Dã Hỏa vẫn luôn không mở miệng rốt cuộc cũng ngẳng đầu lên, ánh mắt anh lạnh lùng dừng ở trên người Liễu Uyển Lê và Tiêu Kính Niên, từng câu từng chữ: “Các người không hỏi qua ý kiến tôi sao?”
Trong lòng Liễu Uyển Lê có chút chột dạ.
Bà dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn Cơ Dã Hỏa: “A Dận.”
“Con không đồng ý!”
*A Dận!” Tiêu Kính Niên nhìn La Mỹ Mỹ một chút, thấy sắc mặt cô ta thay đổi, sợ cô đổi ý, lập tức giận dữ mắng mỏ một câu: “Con có biết mình đang nói cái gì không?”
*Con đương nhiên biết!”