Chương 547:
“Đúng vậy.”
“Anh trai cháu có khỏe không?”
“Anh rất khỏe.”
“Khụ, Tâm Can, vậy anh trai cháu có nhắc tới bà và ông không?”
Tâm Can nghiêng đầu nghĩ nghĩ, thấy thế, Khương Ninh có chút khẩn trương.
Nhưng cô bé suy nghĩ nửa ngày cũng không nhớ ra anh có nhắc tới ông bà lần nào, cô bé thành thật lắc đầu: “Không có.”
Trên mặt Khương Ninh thể hiện sự thất vọng không thể che giấu.
Đồng thời.
Bà càng bắt mãn với Lâm Quán Quán còn mãnh liệt hơn.
Người phụ nữ này.
Rõ ràng biết bà cùng lão gia tử là ông bà nội của Duệ Duệ rồi. Coi như lúc trước do bà không biết thân phận Duệ Duệ cho nên mới bắt cóc cậu nhưng chuyện này không phải đều đã qua rồi sao. Nếu Lâm Quán Quán thật sự là một người tốt thì tại sao không khuyên Duệ Duệ thân cận với bọn họ một chút?
Trong lòng Khương Ninh tràn đầy không vui nhưng cũng chỉ có thể áp xuống, bà móc một cái bao lì xì to từ trong túi ra bỏ vào tay Tâm Can.
*Oa, bà nội, đây là tiền mừng tuổi Tâm Can sao?”
“Đúng vậy.”
“Ha ha, thật nhiều tiền nha.”
Khương Ninh thấy tiểu nha đầu vui vẻ, tâm tình bà cũng chuyển biến tốt đẹp một chút, bà lại móc ra một cái bao lì xì khác từ trong túi, bỏ vào tay cô bé: “Tâm Can, đây là tiền mừng tuổi bà chuẩn bị cho anh trai cháu, hôm nay anh trai không có tới, nên nhờ Tâm Can mang về cho anh được không?”
Tâm Can đem hai bào tiền mừng tuổi bỏ vào trong túi, gật đầu nói: “Dạ được!”
Lão gia tử đã từng đi lính lúc còn trẻ, cũng từng kinh doanh nên kết bạn với không ít người. Nên mùng một có rất nhiều người tới chúc tết. Nhà chính cực kì náo nhiệt.
Tiêu Diễn làm con cháu trong nhà, hôm nay mùng một cũng phải đi chúc tết không ít các trưởng bối.
Năm qua, đều là Tiêu Diễn dắt Tâm Can đi.
Mà nay năm.
Lão gia tử cố ý lên tiếng, để Tiêu Diễn dẫn theo cả Cơ Dã Hỏa đi.
Lão gia tử vừa nói xong, các khách mời trong phòng khách đều ngây ngắn cả người, bao gồm bản thân Cơ Dã Hỏa.
Mọi người đều biết.
Mười lăm năm trước, lão gia tử đem đuổi một nhà con trai lớn ra khỏi cửa, hơn nữa cũng từ mặt bọn họ.
Hơn mười lăm năm qua cũng chẳng có qua lại với nhau.
Nhưng hiện tại.
Ông lại bảo Cơ Dã Hỏa cũng đi theo chúc tết?
Trong lòng mọi người tính toán tới lui.
Chẳng lẽ quan hệ giữa lão gia tử và con trai đầu đã dịu xuống rồi?
Nếu như vậy.
Vậy thì cũng phải nể mặt Tiêu Kính Niên bên kia một chút rồi.
Cơ Dã Hỏa cũng sửng sốt: “Ông nội.”
Lão gia tử xua xua tay: “Mau nhanh đi với chú ba cháu đi, mấy năm nay cháu cũng chưa thăm hỏi máy người lớn trong nhà. Lần này cũng không thể bỏ qua nữa, cháu là đứa trẻ ngoan, chuyện giữa ông và ba mẹ cháu không liên quan gì tới cháu cả.”
Lúc này mọi người mới hiểu được.
Thì ra không phải là làm lành với nhà con cả, mà là cố ý chống lưng cho đứa cháu này.
Cơ Dã Hỏa cũng không ngu, rất mau liền hiểu được ý của ông nội.
Ông nội lo lắng thanh danh ác liệt của nhà anh sẽ ảnh hưởng đến anh, cố ý chống lưng cho.
Hiện tại trong lòng anh cũng không biết là có cảm giác gì nữa.
*Ông nội!”
“Nhanh lên đi, hôm nay về nhà ăn cơm với chú hai, chú ba của cháu nữa.”
“Vâng!”
Lúc Cơ Dã Hỏa đi ngang qua Tiêu Lăng Dạ, Tiêu Lăng Dạ còn mỉm cười vỗ vỗ vai của anh.