Cô không thể liên hệ được thế giới bên ngoài, chỉ có Đàm Y Y có thể làm được.
Đàm Y Y là viên ngọc quý của nhà họ Đào, mấy viên bảo vệ cho dù theo sau lưng làm việc cho Đào Gia Thiên được sự dặn dò của Đàm gia thiên, nhưng đối diện với tiểu công chúa nhà họ Đào, cũng không dám trái lời.
Cũng bởi như vậy, Mộ Như Phương cách mấy hôm đều có thể ngẫu nhiên gặp Đàm Y Y trong siêu thị, dùng điện thoại của cô ấy liên lạc với Tề Tam.
“Mộc Như Phương, tôi đồng ý giúp cô liên lạc với Tề tam, nhưng... nhưng thật sự cô không thương anh tôi nữa sao?Thật không quấy rầy làm phiền anh tôi nữa sao?”
“Đúng,” thương một người thật quá mệt mỏi.
Cô thà lựa chọn như anh ấy, quên hết tất cả quá khứ.
Tốt nhất là cả hai người, ai cũng không quen biết ai.
Đào Gia thiên đối với cô, không phải không còn tình cảm, nhưng nếu yêu một người mà mệt mỏi như vậy chi bằng xem như từ trước đến giờ chưa từng có cuộc gặp gỡ là tốt nhất.
Có lẽ từ bước đầu cô đã đi sai rồi.
Cô không nên rắp tâm trả thù, đến bên cạnh anh.
Một thiếu niên tay nắm chặt dao nhỏ, mặc áo khoác đen, không khác nào ma quỷ, nhiệt độ cơ thể cũng lạnh như băng.
“Được, tôi sẽ giúp cô, tôi giúp cô liên lạc với Tề tam.” Đàm Y Y như là đã hạ quyết tâm, đêm hôm đó, cô làm theo chỉ thị trên điện thoại.
Đã đi đến hội sở "Thịnh Tước”
Nơi này chỉ dành cho hội viên.
Hải Châu thành mấy tháng gần đây mới thành lập một hội sở vui chơi giải trí sa hoa, nhưng cô chưa hề đến đây, hôm nay là ngày đầu tiên đến.
Bị hai viên bảo an ngăn ở cửa.
“Hội viên đúng không, tôi sẽ đi làm lập tức.” Đàm Y Y chưa bao giờ thiếu thẻ, càng không thiếu tiền, không có bất cứ giới hạn nào, nhưng không ngờ hai viên bảo an không lập tức tiếp nhận, mà lại trả lời.
“Vị tiểu thư này, thủ tục làm thẻ hội viên ở chỗ chúng tôi là cần phải xét duyệt, mời cô đi về chờ đợi.”
“Chỗ mấy người là chỗ gì, khẩu khí lớn như vậy.” Đàm Y Y trợn to mắt, không ngờ mình lại bị cự tuyệt, cần phải xét duyệt Tốn tiền còn phải xét duyệt?
“Tôi đến đây là để tìm người, mấy người cho tôi đi vào.” Đàm Y Y chợt nhớ đến chuyện đã hứa với Mộc như Phương.
“Tìm người, tìm ai?”
“Tìm Tề tam, Tề tam các người biết rồi chứ.”Đàm Y Y cắn chặt môi.
“Thì ra là tìm Tề tam gia, vị tiểu thư này mời vào.” bảo an lập tức cho vào.
Đàm Y Y rất là bất mãn, nâng váy dài lên, đi vào bên trong, đường đường nhà họ Đào, gia tộc lớn mạnh, vậy mà danh tiếng không bằng Tề tam vừa đến Hải Châu thành được vài tháng, thật không thể tin nổi.
Cô đi lên lầu hai.
Bốn bề vắng lặng, cô men theo số phòng tìm kiếm, đột nhiên một cánh tay giơ ra, bịt miệng cô lại, Đàm Y Y choáng váng quay cuồng một hồi thì nghe thấy bên tai tiếng cửa phòng đóng ầm một tiếng, tiếp đến một mùi máu tanh nồng nặc và hơi thở mạnh mẽ mùi hóc- môn của đàn ông ập đến, miệng cô bị chặn lại, cơ thể bị lật lại đè trên tấm ván cửa, bên tai vọng ra tiếng khàn khàn trầm ấm của người đàn ông: "Câm miệng, đừng lên tiếng.”
“Ôi ôi!” Đàm Y Y sức mạnh cỡ nào, cũng không chống nổi sức mạnh phía sau lưng, cô được Đào gia bảo vệ rất tốt, chưa bao giờ gặp tình cảnh như thế này, trong lúc này, ngoài cố gắng giãy dụa, thì cũng không biết nên làm thế nào.