Một khách sạn ký hiệu sáu sao, vui chơi giải trí, nhà hàng, chỗ ở tập trung một chỗ, là thiên đường giải trí quyền quý, là khách sạn chính trị gia nước ngoài muốn trú ngụ.
Tập Vị Nam cưỡi thẳng cổ dài, ở bên ngoài Đế Thượng trông ngóng.
Sắc trời tối xuống, đèn đường dần dần sáng lên.
Gió buổi tối cuộn lên những chiếc lá rụng trên mặt đất.
Sở Lâm, Lục Tiễn Tây, Kỳ Tương Tu, Tần Yến Đường ngay cả Quý Giản Ninh cùng Tập Vị Nam lăn lộn trong quân đội đều đến rồi, anh vừa nghỉ phép nghe nói đám người này hẹn ra ngoài chơi, liền cùng tham gia náo nhiệt.
Năm người đàn ông thân hình cao thẳng tuấn tú đứng ngoài khách sạn, quần áo tinh tế đắt tiền, tướng mạo tuyệt vời, khí chất chất chúng, thành một đạo phong cảnh bên đường, quay đầu tỷ lênh một trăm phần trăm.
Kỳ Tương Tu và Tần Yến Đường mang tới kiều nữ, phụ nữ kiều diễm, trai tài gái sắc bắt mắt.
" Vì sao lại chưa tới?" Tập Khởi Nhu trề môi, khuôn mặt non nớt tinh tế phô ra nhỏ nhắn dễ thương.
"Vẫn chưa tới giờ. "Quý Giản Ninh theo thói quen giơ tay lên vuốt đỉnh đầu cô, gương mặt nuông chiều nhìn Tập Khởi Nhu.
Sở Lâm bực tức khó chịu, rất muốn kéo Tập Khởi Nhu qua, nha đầu này lúc trước đều dính lấy anh, bây giờ làm sao vậy, còn không để ý tới anh?
Nhìn bàn tay vuốt tóc cô của Quý Giản Ninh, sắc mặt Sở Lâm trầm xuống, trong lòng có mùi vị chưa từng như thế.
" Này, tới rồi..." Tập Khởi Nhu hưng phấn chỉ chiếc Land Rover ngày càng gần kêu lên.
Chiếc xe dừng lại, mấy người đều vây quanh, Diệp Bạc Hâm bị dọa giật mình, cô nghiêng đầu nhìn bên ngoài, lúc này mới thấy rõ đám người phong thế xuất sắc.
Đều nói vật họp theo loài, người chia theo bầy, quả là không sai, với thân phận của Tập Vị Nam, bạn bè của anh lại có mấy người là người bình thường?
" Căng thẳng?"_Tập Vị Nam dừng xe lại, thấy lông mày cô hơi chau lại, giơ tay ra xàm lấy ngón tay hơi lạnh của cô, ánh mắt thuận theo nhìn ra bên ngoài, liền nhìn thấy đám người kia.
" Ví một chút." Diệp Bạc Hâm hít một hơi sâu, cô không sợ xã giao với người lạ, nhưng bên ngoài những người kia đều là bạn bè của anh, cô không muốn bị người ta xem thường, cho rằng Diệp Bạc Hâm cô không cứng với Tập Vị Nam anh.
Thấy trong xe không có động tĩnh, Tập Khởi Nhu gõ cửa xe, "Anh hai..."
Tập Khởi Nhu tự nhiên kéo lấy cánh tay cô, rất quen thuộc hướng cô cười, "Hi, chào chị dâu."
Nụ cười trong suốt sạch sẽ của cô khiến thần kinh căng chặt của Diệp Bạc Hâm chùng xuống không ít.
Cũng không biết hai ngày trước Tập Vị Nam nói với cô cái gì, lúc ở Lão trạch Tập gia, Tập Khởi Nhu gọi chị dâu còn tâm không cam tình không nguyện, bây giờ đột nhiên biến thành nhiệt tình như vậy, cô còn thật có chút không tiêu hóa kịp.
" Hi." Diệp Bạc Hâm cười dịu dàng, ánh mắt lướt qua từng đôi mắt giống như thăm dò đánh giá cô.
" Này, đây là chị dâu của em, thế nào, xinh đẹp không?" Tập Khởi Nhu giương cằm, rất phóng đại giới thiệu với mọi người.
" Khì khì." nhìn biểu cảm khoe khoang cái mới của cô, Quý Giản Ninh phì cười.
" Anh Giản Ninh, anh cười cái gì?", Tập Khởi Nhu chau mày, không vui nói: "Chẳng lẽ anh cảm thấy chị dâu em không đẹp sao?"
Khóe miệng Quý Giản Ninh hơi co rút, anh đâu dám tùy tiện bình phẩm người khác, lão đại còn ở đây, anh không muốn nghỉ phép còn bị huấn luyện.
" Xinh đẹp." Tần Yến Đường nhiều hứng khởi nhìn cô gái cao mảnh mai trước mặt, diện mạo đơn thuần, đặc biệt là đôi mắt kia, trong veo sạch sẽ, khí chất xuất trần.
Thì ra anh Nam thích loại con gái lanh lợi mang tiên khí này, chả trách Đặng Thụy Tây thua, vẻ đẹp của Đặng Thụy Tây quá to lớn, qua kiều diễm, cũng quá có tính tiến công, không giống cô gái này, rất ấm áp, khiến người khác không tự chủ mà buông xuống phòng bị, ánh mắt trái tim đều mềm xuống.
Ánh mắt Tần Yến Đường chỉ mang tán thưởng, nhưng không khiến người khác chán ghét, Tập Vị Nam nhìn anh một cái, bước đến bên Diệp Bạc Hâm, tay tự nhiên đặt lên eo cô.
"Vợ tôi, Diệp Bạc Hâm." sắc mặt Tập Vị Nam lạnh lùng.
Tần Yến Đường rét lạnh, không dám suồng sã nữa.
" Chào chị dâu." Mấy người thu lại ánh mắt đánh giá.
" Kỳ Tương Tu, Tần Yến Đường, Sở Lâm, Quý Giản Ninh và Lục Tiễn Tây em gặp qua rồi..." Tập Vị Nam đem tên của mấy người nói một lượt, Diệp Bạc Hâm đại khái có thể nhớ, còn về hai kiều nữ kia, Tập Vị Nam không quen liền bỏ qua, còn Tần Yến Đường và Kỳ Tương Tu không có ý giới thiệu.
" Chào mọi người." Diệp Bạc Hâm hơi gật đầu.
Ánh mắt lại nhìn về phía người đàn ông vẫn chưa nói một lời nhưng lông mày luôn chau lại.
Sở Lâm?
Cô nhớ anh, lần trước Hứa Như Sơ trò đùa quái đản, cố ý ở trước mặt người ta nói mấy câu mập mờ, có lẽ anh thật sự như lời Hứa Như Sơ nói, hiểu lầm cô là loại con gái lẳng lơ dâm đãng.
Nếu không anh cũng sẽ không dùng ánh mắt này nhìn cô.
Chào hỏi mấy câu, Quý Giản Ninh nghiêng người, "Đi, vào trong nói chuyện."
Diệp Bạc Hâm thu lại ánh mắt, đôi mắt sâu không thấy đáy của Tập Vị Nam nhìn Sóc lời mà không nói, sau đó, dắt Diệp Bạc Hâm bước vào trong đại sảnh khách sạn.
Danh tiếng nát như vậy, anh Nam vì sao nhìn trúng cô?
Tập Khởi Nhu vui vẻ cùng bước vào, cánh tay đột nhiên bị người khác kéo chặt, quay đầu nhìn, là Sở Lâm.
"Sở Lâm, anh làm gì vậy?"Nụ cười trên mặt nhất thời biến mất.
Sở Lâm không có tâm trạng cãi nhau với cô, dùng cằm chỉ chỉ bóng lưng Diệp Bạc Hâm, nhíu mày hỏi: "Cô gái kia là chuyện gì?"
Tập Khởi Nhu trừng to mắt, "Cái gì mà cô gái kia? Đó là chị dâu em."
Thần kinh, vô duyên vô cớ phái cáu cái gì chứ?
Sở Lâm bị tức cười, nắm chặt cổ tay cô, cũng không biết giận cô hay là giận lời nói của cô, cười lạnh nói: "Chị dâu em? Tập Khởi Nhu, não của em bị ngựa đá à? Không nhớ cô gái kia rồi? Lần trước ở quán cà phê cô ta bộ dạng chanh chua đanh đá, giống loại con gái lẳng lơ dâm đãng, em còn gọi chị dâu? Còn có..."
" Em biết, nhưng sự việc căn bản không giống như anh nghĩ. Sở Lâm! Anh hai rất lâu không vui vẻ như vậy rồi, em cảnh cáo anh đừng nói bừa, ngăn cản hứng thú của anh ấy. "Cô đột nhiên dùng sức muốn hất tay anh ra, nhưng ngược lại bị anh nắm chặt kéo lại, cả người hiển nhiên đâm vào lòng ngực anh, cô vội vàng đẩy anh ra, lùi ra sau đứng thẳng người, anh dường như là cũng cảm nhận không thích đáng, do dự một chút, liền buông tay cô ra.
" Tập Khởi Nhu, em đang nói gì vậy? Anh còn không phải sợ anh Nam bị phụ nữ lừa sao?" Sở Lâm trầm giọng xuống, sắc mặt phát lạnh.
Cái gì làm tới giống như anh đang huyên thuyên vậy.
Tập Khởi Nhu xoa xoa cổ tay bị kéo đau, tức giận tới sắc mặt phát xanh, vừa bước vài bước, nghe thấy giọng nói âm lạnh của anh, mạnh mẽ quay người lại, cười lạnh nói: "Phải, anh hai em không giống anh, từng trải vô số, nhưng anh hai em không ngốc, một cô gái đối với anh ấy có phải thật lòng hay không, anh ấy có thể cảm nhận được!"
Nói xong, tức tối vào trong khách sạn.
Sở Lâm chăm chú nhìn, nhàn nhạt nhìn bóng lưng của cô, mạnh mẽ nhổ một cái, chẳng lẽ anh quản nhiều chuyện bao đồng rồi?
...
Trong phòng vip chứa đựng mười mấy người, trang trí tinh xảo, nguy nga lộng lẫy.
" Gà đen hầm nhân sâm Mỹ, cá sạo nướng giấy bạc, chim bồ câu non nấm cục..." Quý Giản Ninh gọi vài món, liền để người khác gọi.
Bên này Tập Vị Nam xắn tay áo lên, lộ ra cánh tay cường tráng, động tác thuần thục tự nhiên lấy nước sôi, nhúng qua một lượt chén đũa.
Ngược lại những người khác, không phải là kiều nữ hầu đàn ông, mấy người nhìn mặt nhau, lúc nào thấy anh Nam phục vụ người khác? Đánh ầm một trận, con người anh Nam lạnh lùng, những việc nhỏ này căn bản sẽ không để tâm, bây giờ lại thương yêu một cô gái tới vậy, từ tiểu tiết đều có thể nhìn ra anh Nam rất nuông chiều chị dâu, ánh mắt nhìn cô tràn đầy dịu dàng, lời nói cũng nhẹ nhàng, quả thật khó đặt anh và người đàn ông lạnh lùng trước kia quan hệ lại với nhau.
" Anh hai, anh cũng giúp em nhúng một lát..." Tập Khởi Nhu cười hi hi đưa chén đũa của mình đẩy tới, cô ngồi bên cạnh Diệp Bạc Hâm, hành động của hai người nhìn rất rõ ràng, hiếm thấy, quá hiếm rồi, anh hai vẫn luôn mặt lạnh vậy mà còn vó một mặt như vậy.
Tập Vị Nam sắc mặt bình thản, giống như không cảm nhận được ánh mắt kinh ngạc của những người kia.
" Chị dâu, anh hai đối với chị thật tốt, thật sự làm người khác ngưỡng mộ chết đi được." Tập Khởi Nhu trề môi, ghé sát bên tai Diệp Bạc Hâm nhẹ giọng nói.
Diệp Bạc Hâm nhìn bàn tay thon dài có lực của Tập Vị Nam, chỉ cảm thấy cảnh đẹp ý vui, nghe thấy Tập Khởi Nhu nói, lúc này mới phát hiện dường như tất cả mọi người đều nhìn hai người bọn họ.
Lúc Sở Lâm bước vào, phát hiện bên cạnh Tập Khởi Nhu có ghế trống, không nghĩ nhiều, nâng chân bước qua.
Bước chân khựng lại, đôi mắt hơi nheo lại.
Bởi vì Tập Khởi Nhu thấy anh chớp mắt bước tới, kéo Quý Giản Ninh tới nhồi bên cạnh cô, "Anh Giản Ninh, chúng ta đã lâu không gặp rồi, anh ngồi đây đi..."
Sở Lâm cười lạnh, Quý Giản Ninh? Nha đầu này cố ý chọc tức anh?
Đối với anh không to không nhỏ gọi Sở Lâm Sở Lâm, xem anh như một thằng nhóc sai bảo, nhưng vừa mở miệng là anh Giản Ninh, thân thiết như vậy, hừ!
Đàn ông ngồi trên bàn, bàn luận kinh tế, tài chính, thời sự, chính sách thỉnh thoảng là những tin đồn nhỏ, phá gia tử nhà nào đó lại làm cái gì, ai nhà nào đó có chuyện ngoại tình, ai cùng ai có ý liên hôn, vòng cuộc sống của bọn họ là thứ Diệp Bạc Hâm chưa từng động vào.
Còn mấy người này, đều là một tay trong thương giới, đầu óc tinh anh, gia thế cũng không phải nhỏ, bố mẹ là quan cao chính phủ.
Tập Khởi Nhu đối với đề tài bọn họ nói chuyện không có hứng thú, cô có vẻ thích lịch sử tình yêu của anh hai và chị dâu.
Nhàm chán nghe một lúc, liền bắt đầu cùng Diệp Bạc Hâm làm thân.
" Chị dâu, chị nói cho em biết chị và anh hai quen nhau như thế nào? Lại làm sao khiến anh hai đối với chị quyết một lòng? Chị là không biết, anh hai em từ nhỏ tới lớn, bên cạnh không có một người con gái, làm cho bác gái cả lo lắng..."
Tập Khởi Nhu không có đè thấp giọng xuống, lời này vừa ra, trên bàn yên lặng xuống, ánh mắt từ từ rơi trên người cô.
Ngay cả Tập Vị Nam cũng nghiêng đầu qua, trong mắt mang vài phần ý cười.
Diệp Bạc Hâm sững sờ, vì sao lại chiếu lên người cô rồi?
Không biết ai nói một câu, "Chị dâu, nghe anh Nam nói là chị theo đuổi anh ấy, thật hay giả vậy?"
Cô gái nho nhã hiền lành như vậy, làm sao có dũng khí đi theo đuổi người lạnh lùng sắt thép như anh Nam?
Không thấy cô lúc trước, bọn họ đều đang phân vân, cô gái dũng mãnh như vậy không biết sẽ có rất nhanh nhẹn dũng mãnh? Kết quả lại xảy ra ngoài dự liệu, cô cùng với vẻ dũng mãnh nhanh nhẹn kia không có một chút liên quan.