Buổi tối, cả gia đình Cố Thừa Duật hạnh phúc ra ngoài ăn tối, ăn mừng một ngày "đặc biệt" của gia đình họ. Cả nhà hàng đã được Cố Thừa Duật bao lại, chuẩn bị sẵn một bàn tiệc.
Tiểu Nghiêm và Giai Tuyết dắt tay nhau chạy đi trước. Cả nhà hàng không xuất hiện thêm một vị khách khác ngoài phục vụ, cho nên hai đứa nhỏ vô cùng thích thú. Phía sau là tiếng nhắc nhở của Vân Vy, Cố Thừa Duật thì vẫn lưu luyến không muốn buông tay cô ra. Sau khi tới bàn tiệc, cả hai mới ngồi xuống. Vân Vy chống cằm ngắm nhìn chiếc nhẫn trêи tay. Kiểu thiết kế đặc biệt thế này là lần đầu tiên cô được thấy, càng ngắm cô càng thêm thích thú.
Cố Thừa Duật thấy thế nên đặc biệt giải thích cho cô:
- Chiếc nhẫn này có một cặp, tên của cặp nhẫn là True Love, trêи thế giới chỉ có duy nhất một cặp này.
Nghe vậy, Vân Vy vô thức liếc nhìn sang ngón tay áp út của Cố Thừa Duật, thấy hắn cũng đeo chiếc còn lại giành cho nam, cô hạnh phúc mỉm cười tủm tỉm.
Lúc đó nhân viên lập tức mang đồ ăn lên. Cố Thừa Duật mở chai rượu vang ra và rót vào hai ly. Cô và hắn cùng nhau cạn ly, sau đó Cố Thừa Duật mới đứng lên trịnh trọng nói:
- Vy, em còn nhớ ngày này không? Ngày này của 6 năm trước là ngày chúng ta kết hôn, chính ngày này của 6 năm sau anh cầu hôn lại em. Vy, anh yêu em rất nhiều. Tất cả những chuyện đã qua, anh sẽ bù đắp cho em. Em có thể tha thứ cho anh được không?
Vân Vy lúc này mới kinh ngạc há hốc mồm, chính là ngày này sao? Cô thật sự không nhớ, không ngờ Cố Thừa Duật vẫn còn nhớ. Trong lòng cô, hạnh phúc ngập tràn hạnh phúc. Cố Thừa Duật đưa cô từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, cô thật sự rất xúc động. Cô mỉm cười trả lời hắn:
- Ngốc ạ, em đã tha thứ cho anh từ lâu rồi.
Cố Thừa Duật nghe vậy thì vô cùng mừng rỡ. Không chờ Vân Vy đứng dậy, hắn đã bước tới chỗ cô, cúi đầu xuống trao cho cô nụ hôn nồng nàn.
Lập tức ở trước mặt cả hai vang tên tiếng vỗ tay, Tiểu Nghiêm và Giai Tuyết hạnh phúc nhìn nhau, sau đó vỗ tay chúc mừng ba mẹ đoàn tụ với nhau. Vân Vy xấu hổ, vội vã đẩy Cố Thừa Duật ra. Trời ạ, để cho hai con nhìn thấy rồi, ngại chết đi được.
Cố Thừa Duật mỉm cười, thơm lên má cô một cái nữa mới chịu về chỗ của mình. Một lát sau bầu không khí ngượng ngùng cũng tan biến, cả gia đình hạnh phúc vừa ăn cơm vừa vui vẻ trò chuyện với nhau.
Vân Vy thẳng thắng phốt Cố Thừa Duật trong cuộc hôn nhân trước đây với hai con, nói hắn lăng nhăng các kiểu. Cố Thừa Duật ngồi phía đối diện chỉ biết giơ tay đầu hàng, không dám hé lời cãi một câu nào.
Sau đó tới lượt Cố Thừa Duật bóc phốt lại Vân Vy, nói cô lớn rồi không biết nấu ăn, lại hay lười biếng các thứ. Tuy là bóc phốt lẫn nhau nhưng bầu không khí vô cùng vui vẻ, dường như giây phút này là lúc cả hai nói hết ra tất cả những bất mãn đối với nhau ra, nói xong ai ai cũng cảm thấy lòng mình dễ chịu hơn rất nhiều.
Hôm nay quả là một ngày đặc biệt hạnh phúc của gia đình nhỏ này.
...
Mấy ngày sau, Cố Thừa Duật dẫn Vân Vy đi đăng ký kết hôn lại. Tới đây, Vân Vy lại vô thức nhớ tới khi xưa cô cùng Cố Thừa Duật đăng ký kết hôn như nào. Lúc đó quả thật là cô rất ngang ngược, hai người đi đăng ký kết hôn mà suýt nữa oánh lộn trêи đây luôn. Sau khi đã trở thành vợ chồng, Cố Thừa Duật còn cố tình đi trước mà không chờ cô. Cô còn nhìn thấy trong xe hắn có phụ nữ khác nữa chứ? Nếu như không phải là cô không lái xe tới thì còn lâu cô mới thèm để ý tới hắn nhé, nhưng lúc đó là cô ngồi xe của hắn tới. Hắn bỏ cô lại một mình ở ngay trước cửa cục dân chính coi có tức không chứ?
Nhưng lần này sẽ không là như vậy nữa...
Cố Thừa Duật và Vân Vy cười nhìn nhau, dường như hắn cũng đang nhớ về kỉ niệm lần đầu hai người đi đăng ký kết hôn. Thật ra lúc đó là Cố Thừa Duật cố tình chở phụ nữ lên xe mà thôi, đi được một đoạn đường hắn lập tức dừng xe lại và đuổi người phụ nữ lạ mặt kia xuống xe. Chuyện này Vân Vy đương nhiên không hề biết, và giờ đây nó cũng không còn quan trọng nữa.
Cả hai thoải mái ký tên vào giấy đăng ký kết hôn, cuối cùng hai người cũng chính thức trở thành vợ chồng thêm lần nữa rồi.
Vân Vy và Cố Thừa Duật cùng nhau chụp bức ảnh kỷ niệm, sau đó cả hai dắt tay ra về. Khoảnh khắc này thật kỳ diệu như mơ vậy, hai người cứ ngẩn ngơ nhìn nhau mà không biết nên nói gì với nhau.
Lát sau là Cố Thừa Duật lên tiếng trước. Lúc đó đã là lúc cả hai đang ngồi trong xe:
- Em có muốn đi mua sắm không?
Khi trở về từ Paris Vân Vy không có mang theo đồ đạc, chỉ dùng những đồ trước đây của cô bỏ lại ở biệt thự mà thôi. Vân Vy suy nghĩ một chút rồi gật đầu.
Đến chiều tối cả hai mới đi mua sắm xong, nhiều đồ quá toàn là Cố Thừa Duật xách hết, Vân Vy cảm thấy áy náy vô cùng. Nhưng Cố Thừa Duật chỉ mỉm cười nói không sao. Cả hai lại chuẩn bị về nhà.
Trêи đường về, Vân Vy thoải mái hạ kính xe xuống và cảm nhận thời tiết cuối đông, trời gian trôi qua nhanh thật đấy, lại sắp tới mùa xuân rồi.
Bỗng nhiên cô nhìn thấy một bóng người rất giống Mạc Y Nhiên, vừa hay cô gái ấy quay người lại, nhưng Vân Vy ngồi trêи xe nên cô gái đó không nhìn thấy. Vân Vy lập tức nhận ra người đó chính là Mạc Y Nhiên, cô liền quay sang nói với Cố Thừa Duật:
- Mạc Y Nhiên mất tích lâu lắm rồi, em mới thấy cô ta đứng bên kia đó, ở trước cửa hàng tiện lợi luôn.
Cố Thừa Duật đang lái xe, hắn cũng không quan tâm cho lắm:
- Kệ cô ta đi em.
- Thế còn anh thì sao?
Không phải lúc đầu Cố Thừa Duật còn rất yêu Mạc Y Nhiên ư? Vân Vy chưa bao giờ dám dò hỏi chuyện của hắn và Mạc Y Nhiên như thế nào, bởi vì cô không đủ can đảm để nghe.
Cố Thừa Duật lúc này mới quay sang Vân Vy, nghiêm túc nói:
- Anh và cô ta kết thúc lâu rồi, kể từ lúc em ký vào giấy ly hôn.
- Vì sao?
Vân Vy càng thêm tò mò, cô không nhịn được mà hỏi thêm một câu nữa. Cố Thừa Duật ngập ngừng một lát rồi mới trả lời:
- Anh lợi dụng cô ta!
...
Mạc Y Nhiên đứng chờ Phong Ức, hôm nay Phong Ức tới mua thêm thức ăn để chuẩn bị bỏ trốn cùng Mạc Y Nhiên. Cảnh sát đã phát lệnh truy nã Mạc Y Nhiên khắp nơi rồi, giờ thành phố này không còn an toàn nữa. Cho nên Phong Ức chỉ có thể bảo Mạc Y Nhiên đứng ở ngoài chờ, thậm chí còn không dám tới các siêu thị đông người để mua, vì sợ có người nhận ra Mạc Y Nhiên. Mạc Y Nhiên còn từng là ảnh hậu, nay bị truy nã khiến cho hàng loạt fan chuyển thành antifan.
Phong Ức đành hoãn lại kế hoạch của mình để đưa Mạc Y Nhiên tới nơi an toàn trước, sau đó quay lại đối phó với Cố Thừa Duật cũng chưa muộn.
Trời đã tối, Mạc Y Nhiên và Phong Ức đều đeo khẩu trang, cầm theo chút đồ đạc ít ỏi của mình chờ ở bến xe. Mạc Y Nhiên nói muốn quay về quê của mình, nơi đó lạc hậu chắc cảnh sát chưa tìm tới đâu, Phong Ức cũng đồng ý đi theo.
Chuyến xe dài gần một ngày trời, cuối cùng cũng dừng lại tại quê nhà của Mạc Y Nhiên. Mạc Y Nhiên dẫn Phong Ức trở về nhà, sống chung với ba mẹ. Ba mẹ Mạc Y Nhiên lúc đầu nhìn thấy Phong Ức thì vô cùng bất ngờ, Mạc Y Nhiên giải thích mãi hai người mới tin Phong Ức không phải là Cố Thừa Duật.
Thế nhưng Mạc Y Y sau khi gặp biến cố thì đã hoá điên, buổi tối ăn cơm nhìn thấy Phong Ức là lại sợ hãi chạy về phòng. Ba mẹ Mạc Y Nhiên cũng đành chịu, không ai biết Mạc Y Y đã gặp chuyện gì mà hoá điên như vậy. Cô ta dường như còn rất sợ Cố Thừa Duật.
Phong Ức nhanh chóng hoà nhập với cuộc sống ở đây, chăm chỉ giúp Mạc Y Nhiên và ba mẹ cô làm việc, nhưng vẫn không quên dã tâm lớn của mình. Phong Ức chỉ chờ thời cơ tới mà thôi.