[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại

Chương 599: 15 sứ giả



“Tất cả 15 vương quốc đã phái sứ giả tới, chỉ ngoại trừ Đế Quốc ư?”

Họ đã từ chối lời mời tổ chức lễ thành lập và giờ họ còn cử đại diện đến nữa à? Các thành viên của Chơi Đồ Mạnh đã phản ứng mạnh mẽ khi biết tin.

“Tại sao họ lại hành động tùy ý vậy nhỉ? Tại sao họ lại hành động như thể chúng ta là lũ ngu vậy? “

“Điều đó đáng ghét thật, nhưng tình hình không tệ như vậy. Việc họ cử sứ giả đến có nghĩa là họ đã sẵn sàng để đối phó với chúng ta.”

“Điều đó chẳng phải quá khó tin sao? Những tên khốn đó đã chấp nhận Chơi Đồ Mạnh như một vương quốc rồi à?”

“Tại sao họ đột nhiên thay đổi quan điểm của mình nhỉ?”

“Vì Chơi Đồ Mạnh sẽ trở nên lớn mạnh như Đế Quốc trong tương lai và họ đang cố gắng lôi kéo chúng ta đấy! Hahaha! ”

“Bây giờ họ đã nhận ra phẩm giá của God Grid rồi! Puhahahat! ”

Cuộc trò chuyện càng tiến triển thì bầu không khí càng náo nhiệt. Năng lượng tích cực do Tuyệt Kiếm và Vantner tạo ra đã gây ra cho họ một sự tự tin vô căn cứ.

Lauel thở dài và dội nước lạnh vào họ. “Không thể nào đâu. Họ vẫn phản đối chúng ta cho đến phút cuối cùng thôi”.

“Hả? Vậy tại sao họ lại cử sứ giả đến làm gì? ”

“Haiz, chẳng rõ ràng quá sao? Bản thân đã được tái sinh của tôi đã phát hiện ra 100% ý định của họ rồi. Chà, dù sao thì cũng sẽ không có quá nhiều rắc rối cho dù chúng ta hành động như thế nào đi nữa. Hờ hờ hờ, đây là một cơ hội rất tốt. ”

“…”

Lauel đã rất hạnh phúc. Cậu ta trông giống như một con rắn đang nhìn vào con mồi của mình: đó là các sứ giả của 15 vương quốc.
Khoảng một giờ sau khi sứ giả của Vương quốc Gauss đến. 14 sứ giả còn lại đã tập trung đầy đủ tại Reinhardt. Nam Tước Cudan của Vương quốc Murrary đã rất ngạc nhiên.

“Có nhiều người hơn mình nghĩ thế nhỉ?”

Trong Cung điện Reinhardt là nơi lễ thành lập sẽ diễn ra, lúc này nó thực sự đã chật cứng. Dù có hướng ánh mắt đi đâu chẳng nữa thì ông ta cũng chỉ thấy người. Tại sao nó lại đông đúc như vậy mặc dù đây là một vương quốc không có một nền tảng cơ bản nào cả? Điều này hoàn toàn bất ngờ. Sứ giả Vương quốc Ultana nhún vai với Nam tước Cudan bối rối.

“Chẳng phải họ chỉ đang giả vờ thôi sao? Hãy nhìn kỹ khuôn mặt của họ đi. Không có một người nổi tiếng nào cả.”

“Đúng vậy …”

Không có người nổi tiếng nào tập trung tại địa điểm này cả. Phần lớn họ đều là nhân viên của các công ty phát thanh truyền hình. Cũng có vài người chơi có danh tiếng thấp hoặc trung bình. Nhưng trong mắt NPC quý tộc, họ chỉ là những con ruồi.

“Nam tước Kons của Vương quốc Gauss đã đến trước đó đi đâu rồi nhỉ?”

Một kị sĩ mặc áo giáp đen đến gần những sứ giả và giải thích.

“Ngài ấy đã đột ngột đến nhà vệ sinh vì cảm thấy không khỏe. Tôi có thể giúp gì cho các ngài không?”

“Ừm …? Vậy à, không sao đâu. “

Trang bị của kị sĩ này thật khác thường. Áo giáp và vũ khí trông đều đặc biệt.

“Mình đã nghĩ rằng họ sẽ không có đủ tiền vì họ phải đầu tư hết vào buổi lễ thành lập này…”

“Vương quốc Chơi Đồ Mạnh… Đáng ngạc nhiên là nó có nguồn vốn khá đáng kể đấy chứ.”

“Làm sao mà thế được? Nó chỉ là khoe mẽ thôi. Các kị sĩ chẳng qua là chỉ mặc áo giáp tốt trước mặt khách quan thôi”.

“Nhưng có quá nhiều kị sĩ mặc giống nhau …”

“…”

Ánh mắt của những sứ giả đã thay đổi. Số lượng kị sĩ áo đen rải rác khắp địa điểm này dường như khoảng 1.000 người. Các sứ giả đều sửng sốt.

‘Hả? Ngay cả Đế Quốc cũng không có nổi một số lượng lớn các kị sĩ như vậy mà? “

Có một sự khuấy động giữa các sứ giả. Có một sự im lặng đã bao trùm cho đến khi Nam tước Briton của Vương quốc Arc run rẩy.

“Grid… Hắn ta là một kẻ xấu xa.”

“Ý ngài là gì?”

“Hãy nghĩ mà xem. Làm sao một vương quốc mới lại có thể có nhiều kị sĩ như vậy trừ khi là nó bóc lột người dân chứ? 1.000 kị sĩ này đã được nuôi dưỡng bằng cách vắt kiệt máu của người dân rồi. Nó chứng tỏ rằng Grid đã đối xử với con người không bằng gia súc ”.

“Hừm …”

Đối xử với người dân không bằng gia súc ư? Có vài sứ giả đã không đồng ý với điều đó. Mặt khác, Nam Tước Cudan rất tức giận.

“Thật là một con quỷ!”

Một người đã phản bội vương quốc và vua của mình. Đúng là một con quỷ hung ác. Một vương quốc lại được cai trị bởi một người như vậy ư? Nó không thể xảy ra được. Nam Tước Cudan đã chạm vào vỏ kiếm ở thắt lưng của mình.

‘Vì hòa bình của lục địa, giết hắn ta đi sẽ tốt hơn phải không?’

Động lực của Nam Tước Cudan trông thật đáng sợ trong khi ông ta suy nghĩ như vậy. Nó đã đủ để khiến những người xung quanh phải co mình lại. Các sứ giả khác thì ngưỡng mộ nó.

‘Đúng là một thứ năng lượng đáng sợ. Sư Tử Murray đúng thật không phải là một cái tên trống rỗng. “

Nam Tước Cudan nổi tiếng vì đã chiến đấu được một chọi hai với các Kị Sĩ Đen của Đế Quốc. Ông ấy là một người rất ngay thẳng và điều đó đã không giúp cho ông ấy đạt được tước vị cao. Tuy nhiên kiếm thuật của Nam Tước Cudan đã nổi tiếng khắp lục địa. Ông ấy không phải đã được gọi là Sư Tử Murray là không có lý do.

Trong lúc mà mọi người đều cảm thấy kinh ngạc trước Nam Tước Cudan thì…

“Hãy tắt năng lượng kiếm của mình đi”

“…?”

Một người lính đã tiếp cận Nam Tước Cudan.

“Tại sao ngài lại phát ra năng lượng kiếm vậy? Nếu ngài là sứ giả thì ngài đã biết các phép lịch sự cơ bản rồi chứ. Hay ngài không biết các phép lịch sự cơ bản thật sao? “

Người lính tóc vàng tiến lên một bước. Anh ta mặc áo giáp tồi tàn. Khi anh dùng ngón tay gãi thì khiến cho bộ giáp da cũ dường như bị rách. Vương quốc Chơi Đồ Mạnh này. Chẳng lẽ những người lính lại bị đối xử tầm thường đến vậy so với những kị sĩ ưu tú kia sao?

“Mà có khi đó chỉ là những người lính đi đầu trên chiến trường thôi chứ không phải kị sĩ … Grid chỉ đang lừa đảo thôi.”

Những sứ giả đã cười nhạo Grid. Mặt khác, Nam Tước Cudan lại trắng toát mặt.

‘Lính kiểu gì vậy?’

Người lính tóc vàng trong bộ giáp da tồi tàn ấy trông y như một người lính thật. So với những kỵ sĩ áo giáp đen mà ông ấy vừa nhìn thấy thì người lính này dường như chỉ là kẻ tầm thường mà thôi. Tuy nhiên, thật khó để đánh giá được tình trạng của anh ta khi thực sự đối mặt với anh ta. Năng lượng kiếm mà Nam Tước Cudan vốn rất tự hào đã phải thu nhỏ lại trước mặt người lính.

‘Hả… Một tên lính hèn mọn làm sao có thể áp đảo như vậy được?’

Da gà đã xuất hiện trên người của Nam Tước Cudan. Nếu một người lính đã mạnh như vậy thì 1.000 các kị sĩ ở rải rác xung quanh đây thì sao đây?

Ực!

Nam Tước Cudan đứng như tượng đá và nuốt nước bọt.

“Sao ngươi dám nói những điều vô lý như vậy?”

“Chúng ta là lính của Vương quốc Murray vĩ đại!”

Các kị sĩ của Nam Tước Cudan đã tức giận và rút kiếm của họ ra. Nhưng khoảnh khắc họ chuẩn bị tấn công vào người lính tóc vàng thì Nam Tước Cudan đã vội vàng ngăn họ lại.

“Dừng-Dừng lại!”

Nếu họ tấn công thì điều đó có nghĩa là tất cả sẽ chết. Nó cũng chỉ là vì một người lính nữa chứ! Nam Tước Cudan đã bất ngờ ôm bụng và ngã xuống.

“Hả-Hả? Ơ? Tại sao bụng ta đột nhiên đau vậy? Ôi trời? Ta mệt quá không thể đi nổi nữa sao? ”

“Chúa -Chúa Công?”

Các Kị sĩ của Nam Tước Cudan đã cảm thấy xấu hổ. Sức khỏe bẩm sinh của Nam Tước Cudan là rất tuyệt vời đến mức họ không thể tránh khỏi cảm thấy như vậy khi thấy Nam Tước Cudan phàn nàn về cơn đau dạ dày của mình. Nam Tước Cudan kêu gọi họ đừng lo lắng về người lính thô lỗ đó nữa.

“Chúng ta cần trở lại vương quốc ngay. Hãy quay về. Ôi trời, nó như bốc cháy rồi. Đó chắc hẳn là món thịt bò khô ta đã ăn trên đường đến đây rồi”.

“Nhưng -Nhưng còn yêu cầu của Đức vua …”

“Nó cháy quá! Về mau!”

“Hả! Vâng vâng!!”

Các kị sĩ của Nam Tước Cudan đã vội vàng đưa ông ta đi.

Trong lúc mà phái đoàn của Vương quốc Murray rời Reinhardt thì…

“Nhìn kìa! Nam Tước Cudan! ”

“Hả… Chuyện gì vậy …?”

Các sứ giả còn lại đều sửng sốt. Nam Tước Cudan đã rời đi trước khi hoàn thành nhiệm vụ sứ giả của mình.

“Nó khác với kỷ luật thông thường của Vương quốc Murray.”

Những sứ giả khác đã cho rằng thật nực cười khi họ chứng kiến ​​Nam Tước Cudan rời khỏi nơi này. Tất cả họ đều không nhận ra nổi Vương quốc Murray nữa.

Trong khí đó, Nam Tước Cudan vẫn tỏ ra kiên quyết khi rời Reinhardt.

“Ta phải nói chuyện với nhà vua về việc làm hòa với Vương quốc Chơi Đồ Mạnh thôi.”

Làm sao mà người được gọi là Grid lại hung ác hơn cả hoàng đế của Đế Quốc như vậy? Hắn ta có thể là một kẻ nổi loạn thật, nhưng sức mạnh của hắn ta dường như đã vượt xa cả trí tưởng tượng. Hắn ta chính là xu hướng cho tương lai.
“Cái gì? Sứ giả của Vương quốc Gauss cũng đã rời đi rồi à?”

Hai trong số 15 sứ giả đã ra về. 13 sứ giả còn lại cho rằng điều đó thật nực cười.

“Sứ giả nào nữa sẽ trở về trước khi hoàn thành nhiệm vụ của mình đây?”

“Nam Tước Kons và Nam Tước Cudan đúng là đều bất tài.”

“Đó là bằng chứng cho thấy các vị vua của họ không có chút uy danh nào.”

Nam Tước Vedika là sứ giả của Vương quốc Ultana. Biệt danh của ông ta là ‘nam tước ma cà rồng’ vì ông ta đã săn lùng những con ma cà rồng trung cấp xuất hiện trong lãnh thổ của mình và lấy được những chiếc nhẫn ma cà rồng làm chiến lợi phẩm. Ông ta nổi tiếng về sức bền tuyệt vời trong chiến đấu vì ông ta có thể ta phục hồi máu của mình bằng cách hạ gục kẻ thù của mình. Người ta đồn rằng ông ta gần như bất tử trong chiến đấu. Ông cũng là một người dũng cảm và ông ta coi Nam Tước Kons và Nam Tước Cudan vừa biến mất như những kẻ hèn nhát.

“Họ đã sợ hãi hết mức sau khi nhìn thấy 1.000 kị sĩ.”

Họ đã nghĩ rằng họ sẽ bị tấn công bởi các kị sĩ ngay khi họ yêu cầu Chơi Đồ Mạnh phải cống nạp cho vương quốc của mình.

‘Quả thật là thảm hại. Bất cứ ai đại diện cho vương quốc của mình thì nên đặt danh dự của vương quốc lên trên nỗi sợ hãi của mình chứ. Chậc chậc chậc chậc … ‘

Thành thật mà nói, Nam Tước Vedika cũng rất căng thẳng. Ông ta có thể giành được danh dự ngay khi hoàn thành nhiệm vụ này, nhưng ông ta cũng có thể bị hành quyết bởi 1.000 kị sĩ đang bao vây. Tuy nhiên, ông ta có sức mạnh để vượt qua nỗi sợ hãi này.

“Mình có nhẫn ma cà rồng.”

Đó là một chiếc nhẫn ông đã có được bằng cách săn lùng những con ma cà rồng trung cấp trong lãnh thổ của mình cùng với tất cả các kị sĩ của mình. Nam Tước Vedika tin rằng với chiếc nhẫn ma cà rồng này, ông ta hoàn toàn có thể sống sót trong cuộc chiến 1 vs 1.000.

“Hahaha… Hả?”

Nam tước Vedika đang nhìn vào chiếc nhẫn trên ngón tay của mình thì đột nhiên ông ta phải trở nên kinh hoàng.

“Sau lễ thành lập sẽ có hoạt động nhóm à? Đó là gì thế?”

“Đó là nhóm để đi săn ở các thành phố ma cà rồng đấy.”

“Hả, thế à? Ma cà rồng giờ yếu quá rồi, làm sao để có thể vui vẻ được nữa. Và chúng cũng không cho nhiều kinh nghiệm nữa. “

“Nhưng hôm nay là ngày vui mà? Chúng ta sẽ có thể lên cấp cho các thành viên Bang thứ cấp đấy.”

“Ừm… Được, nếu phải đi thì tôi vẫn nên cố gắng hết sức.”

“Sẽ rất vui nếu thử đến một thành phố mà chúng ta chưa xóa sổ.”

“…”

Tổ chức một nhóm đi săn ở thành phố ma cà rồng ư? Ma cà rồng quá yếu ư?

‘Họ đang nói gì thế?’

Nam Tước Vedika đã bật cười khi nghe những lời nói của cả nhóm đi ngang qua. Vì ông tin rằng họ chỉ đang lừa gạt mà thôi. Suy nghĩ ấy vẫn đúng cho đến khi ông ta phát hiện ra một chiếc nhẫn trên một ngón tay của họ.

“Hả… Hả?”

Nam Tước Vedika nghi ngờ đôi mắt của mình. Hàng chục người, trong đó có cả một người đàn ông hói đầu đều đeo nhẫn ma cà rồng trên ngón tay mình. Những chiếc nhẫn cũng chứa năng lượng còn mạnh hơn cả chiếc nhẫn mà Nam tước Vedika đang đeo. Nam tước Vedika tỏ vẻ không tin nổi, và sau đó, ông ta thu hết can đảm và tiếp cận người đàn ông hói đầu ấy.

“Thứ lỗi cho ta… Liệu ta có thể hỏi anh đang làm gì ở đây không?”

Ực.

Nam tước Vedika đã phải nuốt nước bọt khi đặt câu hỏi. Rồi người đàn ông hói đầu đáp lại.

“Chúng tôi là thuộc hạ của Vua Grid. Tại sao ngài lại hỏi thế?”

“… Ơ-Ơ? Tại sao ta đột nhiên cảm thấy thiếu máu nhỉ? Sao kì lạ thế nhỉ?”

Sau đó. Sứ giả của Vương quốc Ultana cũng bỏ chạy khỏi Reinhardt.

“…???”

12 đại diện còn lại đã không biết được tình hình thực sự và sau cùng họ đã ổn định để tham dự buổi lễ thành lập.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.