Phá Đảo Thương Khung: Phế Vật Nghịch Chuyển

Chương 102: 102: Bạch Hoàng Nhân Loại Bộ Dáng– Vân Xu Thành Thị




Đông Phương Thiên Nguyệt không chú ý đến Phong Lam Thiên nữa, nhìn Bạch Hoàng trầm mê trong hồi ức nữa ngày, một lúc lâu sau mới lại lên tiếng:
"Ngươi có hay không biến nhân loại bộ dáng? không muốn cứ nói, ta nhưng là không ép"
"Tất nhiên là biến"Bạch Hoàng sẽ không từ chối nàng, luôn là như vậy!
Huống hồ gì, y cũng là muốn cho nàng biết tất cả về y, làm sao sẽ có đạo lý không hoá nhân loại bộ dáng để nàng hảo xem?
Nói hết câu, cơ thể Bạch Hoàng liền loé lên thứ ánh sáng trắng có chút hàn, rất nhanh liền tiêu tán không còn.

Lúc quang mang tiêu tán hết, cũng là lúc Đông Phương Thiên Nguyệt có thể thấy rõ ràng bộ dáng y.

Vẫn là ngân phát bạch y, khí tựa thiên tiên, tuấn mĩ lạc trần, tự thân mạng theo loại lạnh nhạt cao ngạo.


Đông Phương Thiên Nguyệt nhìn y một vòng, từ thượng lại xuống hạ, từ tả lại chuyển đến hữu đánh giá một vòng.

Bạch Hoàng yên lặng tùy ý nàng đánh giá, khoé môi khẽ cong, ôn nhu giọng nói mang theo liêu nhân cảm vang lên:
"Ngài hài lòng sao?"
"Dung mạo không tồi"Đông Phương Thiên Nguyệt nhướng nhướng mày, sau tùy ý bỏ một câu.

"Nếu vậy ngài có hay không nghĩ lại, đối ta nhất kiến chung tình a?"Khoé mắt y cong lên chứ ý cười, nhẹ nhàng như đùa lại tựa thật.

"Không có" Nàng tuyệt tình lạnh lùng phóng một câu, lại khiến đấy mắt huyết sắc đang âm trầm của người nào đó dần hoà hoãn, nếu không muốn nói là hắn đang thập phần vừa lòng.....!
Hàm Nhất cùng họ Điệp tỉ muội bàng quang không nói lời nào, mang theo tư thái xem diễn vừa xem vừa lấy ra điểm tâm từ càn khôn túi, hảo hảo nhàn nhã mà nhấm nháp điểm tâm.

Đến khi khoé mắt Phong Lam Thiên lướt qua, liền lấy sét đánh tốc độ, chớp mắt liền đoan đoan chính chính ngồi thẳng sống lưng, ánh mắt cùng mặt đất tạo thành hai cái đường thẳng song song, gương mặt nghiêm túc mười phân.

Nếu không phải Phong Lam Thiên sớm đã rõ ràng bọn họ ba người tâm thái cùng tính cách, hắn sẽ thật cho rằng bọn họ thực quy củ a!
Lướt qua ba bọn họ không đến hai giây, ánh mắt hắn cuối cùng chung quy vẫn là dừng lại thượng trên thân Đông Phương Thiên Nguyệt, tựa như ngắm mãi không thấy đủ.

Bọn họ cũng không dừng lại lâu, bắt đầu thu dọn rồi rời đi hang động, hướng Hồng Phong học viện phương hướng mà đi.

Chiều tối, mặt trời đã lặn hơn non nữa, ráng chiều kim hồng yên yên tĩnh tĩnh dừng lại trên vai nhắc nhở một ngày lại qua đi.

Mọi người vừa vặn đi vào Vân Xu thành, lại càng xảo hơn là vừa vặn đúng dịp hội đèn lồng mỗi năm một lần, phố phường nơi đây vốn dĩ phồn vinh, nay lại càng nhộn nhịp xa hoa lộng lẫy, nơi nơi thắp lên đèn lồng, nhà nhà treo hồng đèn trước cửa, cả thành thị như lại được tân trang thượng trên thân một màu áo đỏ.

Tính đến hiện tại, Hồng Phong học viện chiêu sinh vẫn là còn hai tháng hai mươi mốt ngày, thời gian nhưng là thật rộng thùng thình, Đông Phương Thiên Nguyệt liền quyết định nán lại tứ thiên, xem xem đại hội mỗi năm một lần này.

Đám người bọn họ vốn dĩ lấy nàng làm trọng, nàng muốn ở tự nhiên là không ai có cái gì ý kiến.

Bọn họ vào khách đi3m đặt mấy gian phòng, sau lại đi tửu lâu ăn uống, sẵn tiện nghe nghe hội đèn lồng tin tức.

Đến xa hoa nhất Vân Xu thành tửu lâu, cái này tửu lâu gồm năm tầng cùng đại sảnh, đập vào mắt khách nhân là tửu lâu cao lớn.

Trên biển hiệu áp lên một lớp vàng rồng, dùng ma thạch đính lên tạo thành tên tửu lâu, từng viên từng viên có nắm tay đại kích cỡ, nhìn qua kích thước cũng độ sáng, hẳn là của linh thú lục cấp thất cấp!
Trên từng cái cột lớn được đính lên từng viên bảo thạch sáng lấp lánh, tự thân gỗ toả ra một mùi hương dễ chịu, bản thân nó đã là gỗ quý lâu năm càng thêm quý, lại được bảo thạch bổ trợ thêm lên càng làm nó lộ ra một cổ xa hoa cảm giác!
Bên trong trưng bày đầy những loài hoa hiếm chim quý, sặc sở muôn màu muôn vẻ, tiếng chim hót lại thêm phầm vui tai.


Vì lý do đại hội mà tửu lâu đến không ít người, tửu lâu quản sự liền lợi dụng cơ hội đưa ra yêu cầu, muốn vào tửu lâu, mỗi người đưa ra một trăm kim tệ làm phí vào cửa.

Còn nếu muốn thượng tầng hai, mỗi người phải giao ra hai trăm kim tệ, muốn thượng lầu ba, mỗi người là năm trăm kim tệ.

Đây là không tính cả tiền thức ăn.

Còn tầng bốn và tầng năm, tự nhiên không phải có tiền là có thể tiến, muốn tiến cái này hai tầng, ít nhất phải là thượng đẳng gia tộc người, hoặc là giao ra một cái có giá trị bảo bối.

Không chỉ như vậy, mỗi người còn phải giao thêm một ngàn kim tệ..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.