Phá Đảo Thương Khung: Phế Vật Nghịch Chuyển

Chương 120: Chương 120




Đám người đã quyết định dừng chân ở này bờ suối đến sáng hôm sau, trước tiên chọn một nơi bằng phẳng, dựng lên mấy cái lều trại, lại ngồi thành một vòng quanh đóm lửa.

Đông Phương Thiên Nguyệt lấy từ càn khôn túi ra mấy phần thịt ma thú, ở bên bờ suối rửa sạch lại cắt thành từng khối nhỏ, xuyến vào một thanh trúc mãnh, lại lấy ra bếp lò dụng cụ nướng, các loại gia vị, còn cả hoa tiêu, bắt đầu nướng thịt.

Ở lúc hoàng hôn buông xuống, thịt cũng bắt đầu ngã vàng, một cổ mùi hương quyến rũ nhân tâm bay lơ lửng hoà trong không khí, khiến người nghe phải đều sinh ra một loại thèm ăn cảm giác.

Ráng chiều kim hồng như một mồi lửa bao phủ cả cánh rừng, ánh mặt trời hắt lên dòng suối, tựa như ánh sáng đang dần hoà tan vào trong nước.

Thịt nướng hảo, lại chia đều cho mỗi người, Đông Phương Thiên Nguyệt mới là ngồi xuống cạnh Phong Lam Thiên.


Không biết vô tình hay hữu ý, mọi người ngồi thành một vòng tròn, cuối cùng chỉ còn lại một vị trí ở Phong Lam Thiên bên cạnh, nàng cũng không nói gì mà ngồi ở hắn bên người.

Nhạn Thương là một cái ham ăn, mọi người còn chưa kịp cầm lấy xuyên thịt thì nó đã ăn đến xuyên thứ hai, trên lông ở mép nó còn động lại chút nước thịt, khiến bộ lông vốn là thuần trắng nay lại có thêm mấy đốm màu vàng nâu, trông có chút ngố......!
"Hôm nay ăn uống no say một bữa, ngày mai chúng ta bắt đầu tăng tốc lên đường, đến sớm một chút, ta định bế quan luyện đan một thời gian" Đông Phương Thiên Nguyệt lên tiếng nói đầu, nói ra nàng ý định với mọi người.

Nàng đã thực lâu không luyện đan, thời gian dành cho luyện đan cũng ít, trình độ đã trì trệ thật lâu không có bước tiến, nàng cần một khoảng thời gian nghiên cứu luyện đan thuật bổ trở về.

Tu luyện tuy quan trọng nhưng luyện đan cũng không kém, lợi thế duy nhất nàng mang theo từ thế giới kia đến đây là một thân y thuật, vì thế y đối với nàng mà nói mang một ý nghĩa rất lớn, cũng rất trọng yếu.

Hơn nữa nàng thiên phú tốt nhất là ở y thuật phương diện, không hảo nghiên cứu thì thật tự cảm thấy phí phạm nga!
"Nghe nương tử hết, nàng nói cái gì chính là cái gì"Phong Lam Thiên hơi nghiêng người, vốn dĩ đã ngồi gần cạnh bên nàng nay lại càng thân mật gần gũi hơn.

Đông Phương Thiên Nguyệt không nói gì, đối với công phu liêu nhân của hắn, nàng đã sớm sâu sắc hiểu được, không bất ngờ, không có gì bất ngờ cả!
"Hảo, nghe ngài" Bạch Hoàng cũng lên tiếng nói, y chính là đơn giản muốn đi theo nàng, nàng đi đâu y đi đâu.

"Ngươi vẫn là đừng dùng kính ngữ đối ta nói chuyện, ta nhận không nổi" Mỗi ngày ở nghe Bạch Hoàng xưng hô nàng là ngài, nàng có chút nhận không nổi aizzz.

Y nhìn nàng chốc lát, cuối cùng vẫn là thoả thuận gật gật đầu.

Điệp Y, Điệp Lan cùng Hàm Nhất càng không cần phải nói nhiều, bọn hắn nghe theo nhà bọn hắn chủ thượng, chủ thượng phân phó ra sao bọn họ liền làm như vậy.


Đông Phương Thiên Nguyệt ăn vài xuyên thịt nướng lại hỏi:
"Các ngươi sẽ uống rượu sao?"
"Sẽ"
"Vậy hảo" Lại hỏi: "Uống Bách Niên Hầu Tửu không?"
"Nàng có sao?"
"Có"Đông Phương Thiên Nguyệt rất nhanh đáp lại, không những có, còn có rất rất nhiều!
"Lấy ra đi, ta bồi nàng uống" Phong Lam Thiên vừa nói xong, Hàm Nhất liền sửng sốt vội vã mở miệng:
"Chủ thượng, người......"
Phong Lam Thiên mắt lạnh liếc qua, Hàm Nhất ngay lập tức liền quy củ ngồi, im lặng cuối đầu gặm thịt nướng.

Hắn nhìn Hàm Nhất quy củ ngồi, liền tặng ra đi một ánh mắt thể hiện: Xem như ngươi biết điều.


Đông Phương Thiên Nguyệt lấy ra sáu vò Bách Niên Hầu Tửu, đưa qua cho mỗi người một vò, sau đó giải khai chính mình vò rượu nắp đậy, bưng lên uống một ngụm lớn.

Phong Lam Thiên thấy thế liền trừng mắt kinh ngạc, hắn vẫn là lần đầu tiên thấy một nữ tử uống rượu như nàng a!
"Nương tử, nàng không sợ say sao?"
"Tửu lượng ta thực hảo, sẽ không say, mãn một lần ta uống say, vẫn là lúc ta rơi vào Vượn Ô Kim hang ổ, uống lượng rượu so này vò phải nhiều bảy tám lần a, huống hồ gì ta tửu lượng hiện tại còn ở tăng lên đâu"
Phong Lam Thiên có cảm giác, hắn bồi nàng không nổi, hắn uống non nửa này vò còn có có phần cố sức, uống hết này vò thực có chút không dám nói.....!
Nhìn vẻ mặt hắn giờ phút này, Đông Phương Thiên Nguyệt đủ hiểu hắn đây là tửu lượng thực thấp, nàng cảm giác nàng bắt tới rồi hắn điểm yếu, trong lòng lại có một loại vui sướng khó hiểu.

Lại nghĩ, để hôm nào nàng sẽ thử một lần chuốc say hắn, hắn khi say sẽ là cái dạng gì đây??!!
Có chút thú vị..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.