Phá Đảo Thương Khung: Phế Vật Nghịch Chuyển

Chương 27: 27: Đấu Giá Hỗn Độn Thạch— Hỗn Độn Thiên Châu Thức Tỉnh




Buổi đấu giá đã qua hơn non nữa, vật đấu giá cũng là càng ngày càng trân quý, chỉ là Đông Phương Thiên Nguyệt cũng là không có vừa ý món nào cả.

Lúc này một nữ nhân thanh y mang lên vật phẩm tiếp theo, hình dáng không rõ ràng khiến người trong gian phòng này không khỏi tò mò.

Nhu Nhi kia đưa tay kéo tấm vải đỏ ra, liền lộ ở bên trong là một tảng đá tròng, to tầm một nắm tay, xung quanh nó là một tấm màng bao bọc dày đặc bằng thiên lực, điều đặc biệt ở đây là, thiên lực trong suốt!
Hỗn độn thiên lực!
Trong tâm Đông Phương Thiên Nguyệt lúc này bắt đầu rục rịch, nàng nhưng là có chút hứng thú.


Bất ngờ, Hỗn Độn Thiên Châu từ lâu đã an ổn ngủ say ở đan điền nàng, lúc này dường như thức tỉnh, ngay sau đó là một thanh âm nghiêm nghị quen thuộc vang lên:
"Chủ nhân, ngươi nhưng nhất định phải đạt được Hỗn Độn thạch kia, hấp thu nó xong ta có thể thức tỉnh hoàn toàn, thực lực của ngươi cũng là sẽ có bước tiến"
Hỗn Độn Thiên Châu cũng là không nói thêm, trong lòng Đông Phương Thiên Nguyệt tuy là có tò mò, nhưng rồi cũng dẹp yên phần tò mò đó sang một bên, chuẩn bị ra giá.

Song trong lúc đó, Nhu Nhi cũng là bắt đầu nói: "Đây là Hỗn Độn thạch cực kì trân quý, đặt nó cạnh bên tu luyện tác dụng còn tốt hơn nhiều so với Tụ Linh thảo, nếu như là trực tiếp hấp thụ nó, người dưới Ngự Thiên Cảnh chắc chắn sẽ có đột phá, đặc biệt không có tác dụng phụ"
Sau đó lại cười tươi nói tiếp: "Vật tốt không nói thêm, giá khởi điểm ba vạn kim tệ, mỗi lần ra giá không được ít hơn hai nghìn kim tệ"
Nàng ta vừa dứt lời, bên dưới lấp tức có người kêu giá:
"Ba vạn năm nghìn kim tệ"
"Ba vạn bảy nghìn kim tệ"
Đông Phương Thiên Nguyệt cũng là không có lập tức ra giá, nàng đương là đợi phút cuối mới chốt giá một lần, thu vật về tay.

Cuộc đấu giá vẫn còn tiếp tục, người ngồi ghế cao cấp tương đối đã ra giá, nhưng là phòng thượng đẳng vẫn là chưa từng ra giá.

"Bốn vạn kim tệ"
"Bốn vạn ba nghìn kim tệ"

"Bốn vạn năm nghìn kim tệ"
"Năm vạn kim tệ"
Dần dần cũng là không có ai kêu thêm, dù sao thì Hỗn Độn thạch tuy trân quý nhưng cũng không phải là đáng giá cao đến thế, phía sau vẫn là còn mấy vật phẩm khác, độ trân quý tự nhiên là càng cao hơn, không thể hoang phí tài phú cho những vật này.

"Sáu vạn kim tệ"Đông Phương Thiên Nguyệt lúc này cũng là tham gia vào đấu giá, vừa tham gia đã trực tiếp tăng lên một vạn kim tệ, đè xuống không ít tâm của những người khác.

"Sáu vạn kim tệ lần một, sáu vạn kim tệ lần hai, sáu vạn kim tệ lần ba, không ai ra giá cao hơn, Hỗn Độn thạch này tự nhiên thuộc về vị nữ tử hác y này"Nhu Nhi lên tiếng, sau là cười rõ vui vẻ,thực sự ngoài dự đoán của nàng ta, cứ nghĩ giá trị hẳn cũng sẽ dừng ở phía dưới mức năm vạn mà thôi!
Tiếp theo trong buổi đấu giá, tuy đều là những vật phẩm trân quý, nhưng không hữu dụng với Đông Phương Thiên Nguyệt, nên tiếp theo nàng cũng không có ra tay thêm lần nào nữa.

Đến lúc gần cuối buổi đấu giá, lại một nữ tử thanh y mang lên vật phẩm.


Vẫn là như những lần trước, Nhu Nhi mở ra hồng tầm, bắt đầu giới thiệu về vật phẩm đấu giá:
"Đây là một quái thạch, ắt hẳn trong lòng mọi người bây giờ, đều đang có cùng suy nghĩ rằng, tại sao buổi đấu giá ngày hôm này nhưng xuất hiện tận hai tảng đá, nhưng nó không quan trọng đâu, hãy cứ nhìn vào giá trị của nó là được"
Quả thực trong lòng mọi người đúng là có như vậy moitj dòng suy nghĩ, nhưng cũng là theo câu nói của Nhu Nhi mà tan đi không ít, nàng ta nhìn quanh một vòng lại tiếp tục liêu:
"Theo người kiểm định thì trong khối thạch này là một vũ kỹ bị phong ấn, Ấn Ngọc Lâu cũng là không giải được phong ấn trên tảng đá này, điều này chứng minh đây là một vũ kỹ do một cường giả rất mạnh sáng tạo nên, nếu là giải được phong ấn trên tản đá, chẳng phả là.....đồng nghĩa với việc có cho mình một môn vũ kỹ rất mạnh sao?có khi nó còn trở thành trấn gia vũ kỹ"
Lúc này, Tiểu Hoả vốn yên tĩnh trên vai nàng, nhưng là lại có động đậy, ở nàng bên tai thì thầm:
"Tỉ nhất định phải lấy được nó, từ khi vào đây, ta đã cảm nhận được một thứ cảm giác quen thuộc, khi nàng ta mang nó lên, cảm giác này càng là rõ ràng, chắc chắn là vì tảng đá này"
"Ân"Đông Phương Thiên Nguyệt đối với việc này cũng không phản đối, khẽ gật đầu tỏ vẻ đồng ý..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.