Pha Lê Trắng Tinh Khôi

Chương 15: Chương 15. Câu Truyện Bí Mật




Bên trong phòng tôi một đôi mắt nhìn ra. Trên tay cậu ta cầm lọ máu đỏ tươi được chế tác đặc biệt. Là công sức mấy tháng nay tôi thí nhiệm nhằm kìm hãm sự phát tác của một ma cà rồng điên loạn. Điều đáng nói, trên lọ thủy tinh 200ml đó, được dán dòng chữ đen lớn “ Máu tươi”
Tôi xông đến dằng lại, người đàn ông đó chính là hội trưởng. Cậu ta nhìn tôi nghi ngờ lên tiếng
“ Sao cô lại có máu tươi “
Tôi không nói gì, đẩy cậu ta ra ngoài. Cất chiếc lọ thủy tinh kĩ lưỡng mới bước ra “ Tại sao cậu lại ở trong phòng này “
Đỗ Lam Phong tựa người ở cánh cửa “ Tôi mới là người phải hỏi cô câu đó. Tại sao cô lại ở trong nhà Trần Vũ “
Vậy ra, cậu ta quen em họ tôi. Nhưng điều đó chẳng liên quan gì đến việc cậu ta bước vào phòng tôi khi chưa có sự cho phép.
Lý Linh từ cầu thang đi lên “ Anh Lam Phong đi vệ sinh xong chưa. Có thể xuống nhà dự party được rồi “
Cậu ta nhìn sang tôi. Mắt trái nháy 2 cái rồi bước xuống nhà. Như một dấu hiệu bảo tôi giữ im lặng. Lý Linh tò mò nhìn tôi hỏi

“ Có chuyện gì xảy ra sao “
Tôi lắc đầu đóng cửa đi vào. Vội vàng mở ngăn tủ lấy lọ thủy tinh lúc nãy. Không có dấu hiệu thay đổi. Thầm thở phào nhẹ nhõm. Tôi cất chúng vào ngăn bí mật. Đây không phải thứ mà con người nên biết.
Thực chất chứa trong đó là máu của chính tôi. Phải chịu đựng cơn đau khủng khiếp hằng đêm vì thí nghiệm. Chúng có màu đen đỏ. Không hề giống với con người. Tôi sẽ thí nhiệm tạo ra một loại mắc xin mà khi tiêm vào cơ thể sẽ kiềm hãm được cơn thú hoang. Gần giống với thứ, người đàn ông trước đây đã cho tôi uống : Kinh tởm, đáng sợ nhưng lại rất thoải mái.
...
Quá 11h đêm. Buổi party mới chấm dứt. Lý Linh say té khói nằm bệt trên sàn nhà. Trần Vũ với tôi phải dọn lại tất cả đồ đạc
Dù không nói gì, nhưng tôi có rất nhiều câu hỏi. Từ việc đơn giản đến khó khăn. Điều gì cũng rất tò mò
Như đoán trước điều gì đó. Trần Vũ vừa quét sân vừa nói

“ Có gì thì hỏi đi “
Đã vậy, tôi không khách khí lên tiếng
“ Cậu quen Đỗ Lam Phong sao “
“ Ừ “
“ Cậu ta là người như thế nào “
Giờ phút này, Trần Vũ mới đưa mắt nghi ngờ “ Sao cô lại hỏi về Lam Phong “
Tôi cũng không rõ sao mình lại như vậy. Nhưng sau hôm nghỉ ở nhà cậu ta, cả lúc trên phòng ngủ. Tôi có cảm giác hội trưởng đang biết điều gì đó
“ Thực ra lúc nãy cậu ta vào phòng tôi “
Trần Vũ dừng quét dọn, ném chiếc chổi sang một bên. Trước khi đi còn quay đầu lại
“ Rồi dần dần cô sẽ biết con người cậu ta thôi. Còn điều quan trọng hơn hết là đừng để cậu ta biết cô là ma cà rồng “



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.