Phá Quân Mệnh

Chương 1281



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Kéo dài thời gian, đợi Diệp Phàm trở lại”, Long Linh nhíu mày.  

“Đúng vậy”.  

Linh Hồ Uyển Nhi gật đầu, sau đó nghi hoặc: “Ngoài ra, với tư cách là cháu gái của Hắc long chủ, không lẽ cô lại không cô chút quyền lực nào, ví dụ như gọi bạn đồng sự của các người tại đây phô trương thanh thế?”  

Long Linh nghe vậy lập tức cười khổ: “Ám long Hoa Hạ và giới võ đạo có hiệp ước, trừ khi nguy hiểm cho an ninh quốc gia, đe dọa sự ổn định của xã hội, còn không Ám long Hoa Hạ sẽ không thể không tham gia vào các cuộc tranh chấp giữa các thế lực lớn trong giới võ đạo”.  

"Nói cách khác, dù võ đường hay Lăng Tiêu Sơn, cho dù chết hết cũng là do thực lực của họ thua kém, Ám long Hoa Hạ sẽ điều tra, chỉ cần không nguy hại đến an ninh quốc gia, cũng sẽ không quan tâm tới”.  

"Vì vậy, tôi muốn mượn thế là điều rất khó khăn, trừ khi có ai đó của Ám long Hoa Hạ giúp đỡ chúng ta với tư cách cá nhân”.  

Sau khi Long Linh giải thích một phen, Linh Hồ Uyển Nhi bất lực lắc đầu, đúng là có quá nhiều quy củ.  

Không thể trông đợi vào Long Linh, sau lưng Hàn Tuyết lại không có thế lực nào.  

Một nhà họ Hàn nhỏ nhoi đang đứng trên bờ vực sụp đổ, nhét kẽ răng còn chưa đủ, hơn nữa cũng sẽ không giúp đỡ Hàn Tuyết.  

Vậy chỉ còn lại duy nhất cô ta, nhưng nhà Linh Hồ cách nơi này rất xa, người nhà họ tới là không thể nào.  

Bơ vơ, bất lực đập vào trái tim Hàn Tuyết.  

Đại viện nhà họ Hàn tại thành phố Cảng, Hàn Húc Đông, Hàn Minh Chung cùng Hàn Bách Hào đang đứng cùng nhau thảo luận, cách một bức tường bên ngoài là Hàn Tại Dần.  

Lúc này, Hàn Tại Dần vẫn đang chơi mạt chược.  

“Bố, mọi người có phải cũng nghe thấy rồi không?”, Hàn Bách Hào khẽ giọng nói.  

Hàn Húc Đông gật đầu: “Không sai, con nhóc Tử Di kia vậy mà lại bị gả tới võ đường, võ đường là bá chủ thế giới ngầm của thành phố Cảng, có thể nói gia đình bọn họ thực sự một bước lên mây rồi”.  

"Chuyện lớn như vậy mà Tại Dần chưa từng đề cập tới, đến bây giờ chú ấy vẫn chưa thể dựa vào, còn ở đó chơi mạt chược, người anh em này đúng là không làm nên được cái gì mà”, Hàn Minh Chung có chút bất mãn.  

Hàn Bách Hào sửng sốt, lập tức cười đầy giễu cợt: “Bố, chú hai, hai người lấy đâu ra tin tức lề đường đó vậy?”  

“Gả tới võ đường không phải là một bước lên mây mà là có việc quan trọng phải làm”.  

“Chuyện gì?”  

Hai người vội vàng truy hỏi, rõ ràng họ đã nghe được tin tức từ lề đường mà.  

Hàn Bách Hào đè thấp giọng nói: “Con nghe nói, là để giết chết Diệp Phàm”.  

"Suỵt..."  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.