Phá Quân Mệnh

Chương 1304



“Không sai, nếu là đối thủ thì lúc sư huynh của Phùng Nguyên chĩa mũi dùi vào Diệp Phàm thì họ đã đứng lên rồi!”  

Đám người xì xầm bàn tán, hành động xông lên của đám người Linh Hồ Tinh Phong cũng mang lại động tĩnh không hề nhỏ.  

Lập tức thu hút sự chú ý của Diệp Phàm và Tứ trưởng lão của Lăng Tiêu Sơn.  

Sắc mặt của Tứ trưởng lão Lăng Tiêu Sơn càng dữ tợn hơn, không ngờ Diệp Phàm lại chuẩn bị chu toàn như vậy.  

Hơn nữa, họ đã sớm mai phục trong Võ đường.  

Vốn dĩ, ông ta cho rằng Diệp Phàm đến để chờ chết nên cười nhạo không thôi, nghĩ anh tự cao tự đại.  

Xem ra ông ta đã đánh giá thấp Diệp Phàm rồi!  

Nhưng ông ta không hề biết, trong lòng Diệp Phàm cũng đang vô cùng kinh ngạc.  

Không ngờ mình lại có thể gặp Linh Hồ Tinh Phong ở đây.  

Trước lúc anh vào đây đã liếc mắt một vòng nhưng không hề nhìn thấy Linh Hồ Tinh Phong.  

Hôm nay gặp lại, trong lòng có chút lạnh lẽo!  

Ban đầu, chính Linh Hồ Tinh Phong đã phái người tới truy sát anh trong đêm, nếu không phải có Linh Hồ Uyển Nhi thì tối đó anh đã chết rồi.  

Sau này, dù thắng trận nhưng cũng đã khiến Linh Hồ Uyển Nhi bị thương nặng, suýt chút nữa bị đâm một đao từ phía sau lưng.  

Hôm nay Linh Hồ Tinh Phong xuất hiện ở đây, chắc chắn là muốn đuổi giết anh.  

Nhưng, đây là mệnh lệnh của ông cụ Linh Hồ hay đại trưởng lão Linh Hồ Tư Không thì không thể biết được.  

Bùm!  

Trường thương của anh chắn ngang, chặn đứng một đòn dữ dội của trưởng lão Lăng Tiêu Sơn, sau đó anh nhanh chóng ngửa về phía sau, gần như tạo thành một góc 90 độ.  

Người đàn ông cầm thanh trường kiếm, chém tới tấp vào quần áo của anh, từng nhát từng nhát liên tiếp.  

Đột nhiên, Diệp Phàm nảy ra ý nghĩ!  

Cả người vọt về phía sau vài bước, hét lớn về phía Linh Hồ Tinh Phong và Linh Hồ Mộc Thanh đang di chuyển: “Người anh em Tinh Phong, Mộc Thanh… đám người đó không quan trọng, đi phá từ đường đi, châm một mồi lửa…”  

Diệp Phàm hét lớn, Linh Hồ Tinh Phong và Linh Hồ Mộc Thanh đang di chuyển rất nhanh gần như đồng loạt dừng lại quay ra nhìn anh.  

“Cẩn thận phía bên phải, có đao của Võ đường…”  

Hai người còn chưa kịp phản ứng, vừa nghe thấy từ đao, Linh Hồ Mộc Thanh rút đoản đao bên thắt lưng phi về phía bên phải theo bản năng.  

“A…”  

Một người đàn ông kêu lên thảm thiết, đoản đao sắc nhọn đâm vào bụng hắn, máu tươi lập tức phun trào.  

“A…”  

Tứ trưởng lão của Lăng Tiêu Sơn hét lớn: “Các vị trưởng lão, mấy người còn ngây người ở đó làm gì, từ đường sắp bị đốt cháy rồi, giết hết bọn chúng, giết hết bọn chúng cho tôi…” 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.