Phá Quân Mệnh

Chương 1355



Diệp Phàm lạnh lùng nói, dưới chân anh là một đống người đang nằm la liệt trên mặt đất, còn có ba người cũng đã có tuổi, lúc này đều đang nằm co quắp.  

Nét mặt đều lộ rõ vẻ đau khổ và nhục nhã.  

Ba người này chính là bạn của Chung Thánh Thủ, cũng có thể nói là người đã từng nợ ân tình của người khác.  

Ba người bọn họ đều là tiểu tông sư, Chung Thánh Thủ những tưởng bọn họ có thể giúp được mình.  

Nhưng ai ngờ, cho dù là liên thủ với nhau, nhưng vẫn thất bại trước Diệp Phàm.  

Lăng Tiêu Sơn, ngón tay của Chung Dật Phi bấu chặt vào thịt mình, gã ta trở về nhà họ Chung, Diệp Phàm nhất định sẽ giết chết gã ta.  

Điều này là không có gì phải bàn, nội tâm gã ta đang đấu tranh kịch liệt, quay về sẽ chết, không quay về sau này sẽ tìm Diệp Phàm báo thù.  

“Dật Phi, đừng quay về, ông nội không sợ chết...”  

Giọng của Chung Thánh Thủ lại vang lên lần nữa, Chung Dật Phi gào lên, khoé mắt như muốn rạn ra.  

“Diệp Phàm, đừng giết ông nội tao, tất cả mọi chuyện đều do tao mà ra, nhưng bây giờ tao không thể xuống núi ngay được”.  

“Mày đưa ra một điều kiện đi, chỉ cần không giết ông nội tao, ngoại trừ mạng tao ra, cái gì tao cũng thể đồng ý với mày, sau này chúng ta đấu một chọi một!”, Chung Dật Phi gào lên.  

Một bên khác Diệp Phàm đang trầm ngâm, Chung Dật Phi thật sự không thể nào quay về được luôn.  

Hơn nữa anh cũng sẽ không giết chết tất cả người nhà họ Chung, mà anh cũng không phải ma đầu giết người không ghê tay, và nữa là Chung Dật Phi cũng không dùng người nhà họ Chung để đối phó với anh, tất cả đều là do Lăng Tiêu Sơn.  

Mọi việc cũng chỉ là vì lấy đầu của Chung Dật Phi, đâu cần phải lạm sát nhiều.  

“Chung Dật Phi mạng của anh bây giờ là của tôi, mở video call, chặt đứt một cánh tay của anh, thì tôi sẽ tạm thời chấp nhận yêu cầu của anh”, Diệp Phàm bình thản nói.  

“Không được, Dật Phi không được nghe lời hắn, mạng của ông...”  

A!  

Chung Thánh Thủ còn chưa kịp nói hết lời, Diệp Phàm đã đưa tay ấn vào vết thương của ông ta, khiến ông ta kêu la thảm thiết.  

“Lập tức thả ông nội tao ra, không phải chỉ một cánh tay thôi sao, tao sẽ cho mày...”  

Một bên khác, Chung Dật Phi điên cuồng gào thét, cầm điện thoại chạy về chỗ mình ở, rồi mở video call.  

Chung Dật Phi nhìn cảnh tưởng hiện tại của nhà họ Chung, lập tức sát khí bừng bừng toát lên, sự nghiêm trọng còn vượt xa trí tưởng tượng của gã ta.  

Còn bên nhà họ Chung lúc này, Diệp Phàm cùng người nhà họ Chung cùng nhìn Chung Dật Phi, Chung Thánh Thủ nhìn thấy cháu trai, liền lớn tiếng gọi, không cho gã ta tự chặt cánh tay của mình.  

“Diệp Phàm, mày nhìn kỹ đây!”  

Chung Dật Phi hét lớn, tay phải cầm đao, cắn răng rồi chém một nhát và cánh tay trái của mình.  

“Phù!”  

Máu tươi bắn tung toét, một cánh tay bị chặt văng ra.  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.