Phá Quân Mệnh

Chương 1638



Roạt!  

Nắm đấm giao nhau, một bóng người trực tiếp bay lên.  

Phù!  

Trần Hồng Dương ngã lăn lóc ra mặt đất, ho ra một ngụm máu lớn.  

“Làm sao có thể chứ?”  

“Một chưởng đã có thể đánh bay Trần Hồng Dương, làm được thế cần phải sức mạnh lớn thế như nào mới có thể làm được như vậy chứ?”  

Mọi người ai nấy đều vô cùng kinh ngạc, há hốc miệng khó tin vào những điều trước mặt.  

“Khí kình tách khỏi cơ thể, cậu là hoá kình tiểu tông sư?”, Trần Hồng Dương sau khi nhổ một ngụm máu, ngạc nhiên hô lên.  

Ông ta bây giờ mới chỉ là ám kình đại thành, còn cách hoá kình tiểu tông sư cả một quãng.  

“Trẻ như vậy mà đã là tiểu tông sư, làm sao có thể chứ?”  

“Lẽ nào hắn ta đến từ thế lực rất lớn, nếu là như vậy, nhà họ Tào phải thận trọng rồi”.  

Mọi người kinh ngạc lên tiếng, Diệp Phàm cũng có chút kinh ngạc, chẳng qua cũng chỉ là tiểu tông sư mà thôi, cần phải tỏ ra khoa trương như vậy sao?  

Lại giống như nhìn thấy động vật gì quý hiếm vậy.  

Phằng!  

Đúng lúc này, một tiếng súng vang lên, trước khi tiếng súng vang lên, Diệp Phàm đã cảm nhận được mối nguy hiểm, nhanh chóng di chuyển sang ngang.  

Roẹt!  

Vẫn chậm một bước, viên đạn sượt qua vai trái của Diệp Phàm, một vệt máu xuất hiện trên cánh tay.  

“Giết con trai tao, mày nhất định phải chết!”  

Một phát súng không giết chết được Diệp Phàm, người vừa nói liền bắn liền mấy phát.  

Phằng phằng phăng!  

Mọi người quay ra nhìn người đàn ông đang nhắm bắn vào Diệp Phàm, đây là bố của Tào Bân, Tào Hồng Lượng, nghe tin Tào Bân bị chết thảm, ông ta mau chóng trở về, vừa hay lại thấy trận đấu của Diệp Phàm và Trần Hồng Dương.  

Tiếng súng liên tiếp vang lên, bước chân của Diệp Phàm như gió tránh né viên đạn bắn tới, một băng đạn có chín viên đã được bắn hết, cũng chỉ có viên đạn đầu tiên có thể khiến Diệp Phàm bị thương.  

“Giết cho tôi, báo thù cho con trai tôi, giết!”, vứt cây súng xuống, Tào Hồng Lượng gào lên, đồng thời ông ta lôi ra một con dao phay ra, xông về phía Diệp Phàm.  

“Rượu mời không uống lại uống rượu phạt, tự tìm đến chỗ chết!”  

Diệp Phàm tức giận gầm lên một tiếng, lại dám dùng súng đánh lén, đây là điều anh ghét nhất.  

“Giết, xông lên giết nó cho tôi!”, La Hồng Hà cũng hô lên, bà ta căm hận Diệp Phàm, bây giờ đã mặc định Diệp Phàm là hung thủ giết chết Tào Bân.  

“Xông lên, giết nó!”, ông cụ nhà họ Tào lạnh lùng lên tiếng, đệ tử nhà họ Tào nhận lệnh, đao kiếm vung lên, mặt mũi hằm hằm, xông lên đánh giết Diệp Phàm.  

Soẹt! 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.