Cuộc đại hỗn chiến lại bắt đầu, thế nhưng lần này Ngọc Hằng không tới giúp Diệp Chấn Hà, vì Âu Dương Nghị đã chặn đứng anh ta.
Cảnh thảm sát đáng sợ trong biệt thự nhà họ Diệp sớm đã được truyền ra bên ngoài.
Trong phòng khách sáng trưng tại nhà họ Triệu ở thủ đô, ngoài hai nhà họ Diệp và nhà họ Lâm ra, hai dòng họ còn lại là nhà họ Đổng và nhà họ Hứa đều đang có mặt ở đây.
“Nhà họ Diệp hiện tại đang bị nhà họ Âu Dương ở ngoại tỉnh Tây Nam và nhà họ Lâm liên thủ vây đánh, chúng ta có cần ra tay không?”, Hứa Chấn Nam trưởng lão nhà họ Hứa lên tiếng.
“Tôi đề nghị nên ra tay, ngũ đại gia tộc ở thủ đô đấu đá ra sao, cho dù có diệt tộc, cũng không tới lượt nhà họ Âu Dương chạy từ ngàn dặm tới, cho nên nhà họ Triệu chúng tôi thấy chướng mắt”, Triệu Dũng Mãnh người đứng đầu nhà họ Triệu hùng hổ nói.
Nhà họ Triệu tương đối đặc biệt, các thành viên cốt cán trong gia tộc đều phục vụ trong quân đội, bản thân ông ta cũng là người đứng đầu đội quân, bây giờ giải ngũ, nên đảm nhận vị trí đứng đầu nhà họ Triệu, ngang hàng với Hứa Chấn Nam.
“Nhưng làm như vậy chúng ta sẽ đắc tội với nhà họ Lâm”, Đổng Kim Vĩ trưởng lão nhà họ Đổng cau mày nói.
“Ha ha, nhà họ Lâm cấu kết với người ngoài, cho nên chúng tôi sớm đã không thuận mắt rồi”, Triệu Dũng Mãnh không vui mà nói.
“Lại nói, Chu Tình cũng đã đích thân gọi điện cầu cứu, chúng ta đến đó chỉ cần nhắm vào người nhà họ Âu Dương, chứ không nhắm vào nhà họ Lâm, thì nhà họ Lâm sẽ làm gì được chúng ta chứ?”
“Chu Tình gọi điện thoại tới sao?”, Hứa Chấn Nam hỏi lại.
“Đúng thế, Phù Sinh bây giờ chưa trở về, đây cũng là cơ hội để chúng ta tạo quan hệ với Phù Sinh, có thể nắm bắt được cơ hội này hay không, còn phải xem bên phía các ông”, Triệu Dũng Mãnh nói.
Diệp Phù Sinh mạnh tới đâu không ai rõ, bọn họ chỉ biết là rất mạnh!
Lời này của Triệu Dũng Mãnh khiến hai người bọn họ phải trầm tư suy ngẫm, chỉ là Đổng Kim Vĩ vẫn còn chút do dự, nhà họ Đổng tương đối trung lập, đều giữ quan hệ hài hoà với các nhà.
Nhưng nhà họ Triệu có quan hệ khá tốt với nhà họ Diệp, đương nhiên sẽ có quan hệ tốt hơn với Diệp Phù Sinh.
“Các ông có được không vậy, tôi gọi các ông tới đây, chỉ để nói một câu, đánh một trận với nhà họ Âu Dương, còn các ông có đánh hay không thì nhà họ Triệu chúng tôi cũng đã chuẩn bị xong rồi!”, Triệu Dũng Mãnh nhìn điện thoại nói, ông ta có cài người của mình trong nhà họ Diệp, cho nên biết tình hình của nhà họ Diệp lúc này rất không tốt.
Hứa Chấn Nam và Đổng Kim Vĩ nhìn nhau, nhưng cả hai cũng chỉ nhìn thấy sự do dự trong mắt nhau, nhất là Đổng Kim Vĩ, vì ông ta không muốn để nhà họ Đổng phải tham chiến.
“Lề mà lề mề, nhà họ Âu Dương từ ngoài tới thì có thể doạ chúng ta thành ra như vậy...”
Triệu Dũng Mãnh đứng lên, gọi cuộc điện thoại: “Để tiểu đội Long Ngao của nhà họ Triệu xuất phát, nhớ kỹ chỉ giết người nhà họ Âu Dương, ở bên đó có người tiếp ứng rồi!”
Triệu Dũng Mãnh tắt điện thoại, nhìn hai người kia nói: “Tôi không ở lại với hai ông nữa, tôi phải đi giết người!”