Phá Quân Mệnh

Chương 237



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Còn bây giờ, ông ta lại trở thành kẻ thù giết bố của Tần Tiểu Điệp, đây chẳng khác sự trêu ngươi của tạo hóa.  

“Tên súc sinh, đồ cặn bã, không giết ông thì làm sao có thể nguôi ngoai nỗi uất hận trong lòng, làm sao dám đứng trước mộ bố được chứ...”, Tần Tiểu Điệp nghiến răng nghiến lợi, hận không thể xẻ thịt lột da uống máu ông ta.  

Advertisement

“Ha ha ha...”  

Phan Khôn cười như điên như dại: “Cô hận tôi thế sao? Được thôi, tôi sẽ để cô hận tôi cả đời, tôi sẽ không giết cô, tôi phải giữ cô bên cạnh, giống như nuôi một con chó, ngày ngày lôi cô ra hành hạ đánh đập, ha ha ha...”  

Advertisement

Vừa dứt lời, Phan Khôn liền đấm thêm mấy nhát vào bụng Tần Tiểu Điệp, tới khi cô ta ho ra máu nằm co quắp không đứng dậy được mới thôi.  

Bỏ qua Tần Tiểu Điệp một bên, Phan Khôn nhìn về phía Diệp Phàm rống lên: “Diệp Phàm, nếu mày chủ động đưa con dao Long Lân ra, thì hôm nay tao cũng chỉ đánh gãy tay gãy chân mày, rồi sẽ tha cho mày một mạng”.  

Phan Khôn không quên mục đích quan trọng của mình, con dao Long Lân trị giá cả tỉ đồng, hơn nữa còn được trả bằng mệnh giá đô la Mỹ.  

Thế nhưng, mười mấy giây sau không ai đáp lại lời ông ta.  

“Diệp Phàm, cho mày cơ hội sống, thì mày phải biết nắm bắt chứ!”  

Lại thêm mười giây nữa trôi qua, vẫn không một tiếng trả lời.  

“Được, là mày ép tao đấy nhá!”  

Phan Khôn hung hăng, nói vào chiếc đồng hồ đặc biệt của mình: “Bắn nó cho tao!”  

Hắn ta vừa dứt lời, một loạt tiếng súng rền vang, chỗ nấp ban đầu của Diệp Phàm đã bị bắn tan tác, cả chiếc ghế lỗ chỗ vết đạn bắn xuyên qua.  

Sau loạt bắn vừa rồi, Phan Khôn cảm thấy có gì không đúng liền chạy qua nhìn, nhưng không thấy bóng dáng Diệp Phàm đâu.  

“Không thấy người, mau đi tìm cho tao!”  

Phan Khôn hét toáng vào chiếc đồng hồ, cùng lúc đó, tay xạ thủ đang nằm trên tầng thượng căn biệt thự đối diện với căn biệt thự của Phan Khôn lập tức quan sát bốn phía.  

Còn Diệp Phàm lúc này đã thoát ra khỏi nhà Phan Khôn, chạy tới căn biệt thự đối diện.  

Nếu như không nhờ Tần Tiểu Điệp như phát điên đòi giết Phan Khôn, khiến cả tên xạ thủ và Phan Khôn không có thì giờ chú ý tới anh, thì anh cũng không có cơ hội thoát ra ngoài.  

“Pằng pằng pằng!”  

Tên xạ thủ phát hiện ra Diệp Phàm liền bắn ba phát liên tiếp.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.