*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Diệp Phàm nghi ngờ lái xe rời đi, trên một cái cây rậm rạp, một bóng đen cao chừng khoảng một mét tám lặng lẽ xuất hiện.
“Ha ha… quả nhiên vẫn rất nhạy bén…”, bóng đen nói thầm, sau đó lập tức biến mất.
Quán bar Huy Hoàng – nơi Thượng Quan Diên Vũ hẹn gặp anh, đây là một trong những sản nghiệp riêng của Thượng Quan Diên Vũ, nhà họ Thượng Quan không hề biết đến nơi này.
Là con cháu giàu có lớn nhất thành phố Cảng, hắn ta hiểu rất rõ đạo lý lo trước tính sau. Ngộ nhỡ gia tộc cắt đứt nguồn thu nhập của mình thì mấy sản nghiệp riêng này còn có thể đảm bảo cho hắn ta sống an nhàn cả đời!
Tại quán bar Huy Hoàng, ở một bàn trong góc có hai người đàn ông cùng với hai cô gái tiếp rượu vô cùng xinh đẹp.
Hai người đàn ông này chính là Diệp Phàm và Thượng Quan Diên Vũ, chỉ có điều hai người không hề uống rượu.
Hai cô gái xinh đẹp kia cũng không thực sự là tiếp viên mà chính là hai vệ sĩ riêng của hắn ta.
Cuộc gặp gỡ giữa Thượng Quan Diên Vũ và Diệp Phàm phải được tiến hành bí mật, nếu như bị nhà họ Thượng Quan biết được, Thượng Quan Diên Vũ chắc chắn sẽ xong đời.
Phải biết rằng dòng họ Kato của Tịch Quốc bây giờ đang ở thành phố Cảng, mà Diệp Phàm thì đã gi3t chết con trai ruột của Yuichi Kato.
Chỉ khi ở trên địa bàn của mình, anh mới cảm thấy yên tâm hơn một chút, đến cả cuộc trò chuyện hiện giờ anh cũng không thấy an toàn.
Thượng Quan Diên Vũ đội một chiếc mũ: “Cậu Diệp…”
“Đừng nói vậy, cứ gọi thẳng tên tôi đi, hai chữ “cậu Diệp” này vừa lạc hậu vừa nặng nề lắm, nghe rất chối tai!”
Thượng Quan Diên Vũ cười khổ, mọi người thì chỉ mong sao được người khác gọi mình là cậu này cô kia, thế mà người này thì hay rồi, lại còn nghe rất chối tai.
“Vậy, tôi gọi anh là anh Phàm nhé!”, Thượng Quan Diên Vũ nói.
“Tùy anh, nói đi, có chuyện gì?”
Thượng Quan Diên Vũ không nói thẳng luôn vào chuyện mà lấy ra một tấm bản đồ giản lược đặt lên trước mặt Diệp Phàm.
“Đây là địa bàn của người Tịch Quốc tại thành phố Cảng, trưa hôm nay tôi mới liên lạc với họ, lần này họ phái đến chín người, người mạnh nhất tên là Kato Kameda, là một Ninja cấp Giáp, tương đương với một tiểu tông sư mới bước vào hóa kình của chúng ta”.
“Hóa kình?”
Giọng nói của Diệp Phàm lập tức trở nên nghiêm túc, hiện giờ anh cũng mới chỉ luyện đến bát đạo ám kình, hóa kình, phải cần cửu đạo ám kình mới có thể phá được.
Hơn nữa, vết thương của anh vẫn chưa hoàn toàn bình phục, nếu như phát huy toàn bộ sức mạnh của bát đạo ám kình thì tổn hại mà anh gặp phải sẽ vô cùng lớn, nếu bất cẩn chắc chắn sẽ gây ra phản phệ.
“Có nhất thiết phải phái cao thủ mạnh như vậy đến không?”, Diệp Phàm vô cùng ngạc nhiên hỏi, tiểu tông sư hóa kình là đã có thể mở võ đường để nhận học trò rồi, tất cả những người Tịch Quốc mà anh giết lần trước, người có năng lực mạnh nhất cũng chỉ là một tam đạo ám kình.