Phá Quân Mệnh

Chương 304



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lại nói đến cuộc đấu quyền anh ngầm, lần trước Diệp Phàm và Kaito Ichiro đụng độ cũng chính là môt trận quyền anh ngầm.  

Những người Tịch Quốc này luôn muốn đánh bại võ thuật Hoa Hạ, có thể nói là chúng không muốn bỏ qua bất cứ cơ hội nào để làm nhục các võ sĩ Hoa Hạ.  

Sau một hồi suy nghĩ, Diệp Phàm đột nhiên nói: “Anh đang sợ đám người Tịch Quốc làm hại người nhà tôi, sẽ làm tôi nổi điên rồi chống lại nhà họ Thượng Quan các anh, đúng chứ?”  

Advertisement

Thượng Quan Diên Vũ sửng sốt, đột nhiên cảm thấy vô cùng xấu hổ, cười khổ nói: “Anh Phàm, nhà họ Thượng Quan có bị diệt vong thì có lợi gì đối với tôi chứ, thứ mà tôi muốn là một dòng họ Thượng Quan hoàn chỉnh.”  

“Bỏ đi, giới hạn này không thể phá vỡ, tôi cũng sẽ không đụng đến dòng họ Thượng Quan nhà anh”.  

Advertisement

Anh hiểu ý của Thượng Quan Diên Vũ, một khi người nhà của Diệp Phàm nhận phải tổn thất quá lớn, Diệp Phàm sẽ tức giận mà không nể nang gì với nhà Thượng Quan nữa.   

Cho dù anh có thể tha cho hắn ta, nhưng nếu nhà họ Thượng Quan tan đàn xẻ nghé, làm vậy cũng đâu có ích lợi gì cho anh.  

Có được sự tín nhiệm của Diệp Phàm, Thượng Quan Diên Vũ lúc này mới yên tâm, hai người tiếp tục nói chuyện trong bí mật.   

Trong quán bar, âm nhạc có sôi động cũng chẳng hề ảnh hưởng đến nơi này.  

“Được, tối ngày mai sẽ đi, thứ tự thi đấu anh hãy sắp xếp giúp tôi!”  

Sau khi bàn bạc xong, Diệp Phàm mới đứng dậy đi ra ngoài, lúc đi qua sàn nhảy, một bàn tay mềm mại đột nhiên nắm lấy tay của anh.  

“A…”  

Theo bản năng, Diệp Phàm rụt người lại, người đang kéo lấy anh đột nhiên khẽ kêu lên.  

Là phụ nữ?  

Cánh tay Diệp Phàm nới lỏng ra một chút, anh quay đầu lại nhìn người phụ nữ đang kéo mình.  

“Tần Tiểu Điệp?”  

Anh không ngờ rằng người đang kéo mình lại là Tần Tiểu Điệp, Tần Tiểu Điệp mặc một chiếc váy hai dây bó sát màu đen, bên trên là một tấm danh thiếp sáng bóng, thân hình hoàn hảo của cô ta lộ ra.  

Cộng thêm mái tóc dài được nhuộm đỏ rực, trông vô cùng quyến rũ ma mị.  

Điều này làm Diệp Phàm vô cùng bất ngờ, mấy ngày trước cô ta còn là một cô gái ngoan hiền thục nữ, hôm nay lại biến thành một em gái trong chốn hỗn loạn này.  

“Anh Diệp…”  

Tần Tiểu Điệp cất giọng thanh thoát, dựa thật gần vào người của Diệp Phàm.   

Diệp Phàm cảm thấy dường như hơi nóng đang xông lên, phảng phất mang theo mùi rượu, anh nhanh chóng đè lên hai bả vai của cô ta: “Muốn chết à, cô cẩn thận cho tôi!”  

“Ha…”  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.