Phá Quân Mệnh

Chương 413



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Người thành lập nên võ đường, Diệp Già Thiên!  

Quyền lực của nhà họ Đàm, võ công nhà họ Hoắc, tiền tài của nhà Thượng Quan, võ đường ngầm Diệp Già Thiên!  

Diệp Già Thiên là một truyền kỳ, bốn mươi năm trước, với một thanh kiếm mà đánh bại toàn bộ võ quán có tiếng tăm ở thành phố Cảng, tạo nên thế lực ngầm, sáng lập ra võ đường.  

Advertisement

Trở thành bá chủ thế giới ngầm của ba tỉnh ở hai vùng!  

Chỉ là sau khi thành lập võ đường không lâu, Diệp Già Thiên lại biến mất một cách bí ẩn, từ đó trong giang hồ chỉ còn lại truyền thuyết về ông.  

Advertisement

“Ông là ông Diệp Già Thiên ạ?”, Hoắc Thanh Thanh căng thẳng vô cùng, cẩn thận hỏi.  

Người đàn ông tóc trắng cười nhàn nhạt: “Con đúng là thông minh, Hoắc Thiên Hải cũng coi như có người kế tục rồi”.  

“Ông, thật sự là Diệp Già Thiên, Hoắc Thanh Thanh con xin chào ông!”  

Hoắc Thanh Thanh kích động vô vàn, Hoắc Thiên Hải chính là ông nội của cô ta, khi đó sau khi bị Diệp Già Thiên tuổi đời còn trẻ đánh bại, đến chết cũng không bước ra khỏi cửa nhà họ Hoắc.  

Có điều, Diệp Thiên Hải không cho phép họ oán hận Diệp Già Thiên, ngược lại phải giữ lòng tôn kính cao nhất.  

Cô không ngờ rằng lại có thể gặp nhân vật trong truyền thuyết này, Hoắc Thanh Thanh đứng dậy, quỳ gối trước Diệp Già Thiên, thậm chí còn dập đầu một cái.  

Khiến ông ta ngẩn cả người, mà sau đó thì lắc đầu cười.  

“Đứng dậy đi, cô nhóc con hành đại lễ như thế, xem ra là muốn ông giúp sức rồi”, người đàn ông không động đậy, nhấc tay đỡ Hoắc Thanh Thanh, làm cô ta không tự chủ được mà đứng lên.  

Giống như có một sức lực ôn hòa đỡ cô ta dậy, đôi mắt Hoắc Thanh Thanh ngập tràn kinh hãi, phải đạt đến cảnh giới nào mới có công lực như vậy.  

Chẳng trách có thể gi3t chết Kato Ken trong một nốt nhạc, giết tiểu tông sư, chỉ như giết một con chó mà thôi!  

Hoắc Thanh Thanh ngồi lại ngay ngắn, e dè hỏi: “Ông Thiên, ông rất không hài lòng với Diệp Phàm sao ạ?”  

“Hài lòng?”  

Người đàn ông tóc trắng cười khẽ: “Khi ông bằng nó, ông đã có thể tay không đánh thắng tiểu tông sư rồi!”  

“Trời…”, Hoắc Thanh Thanh kinh ngạc hô lên, miệng nhỏ hé mở, khắp mặt là vẻ không thể tin nổi.  

Ngữ điệu bình thản của Diệp Già Thiên lại nói ra câu bá đạo như vậy, hai mươi mấy tuổi, tay không đánh bại tiểu tông sư, nói ra cũng đủ khiến người ta cười chết.  

Nhưng nếu là Diệp Già Thiên thì có khả năng, đây là truyền kỳ đó.  

“Vậy, ông Thiêm, ông vẫn luôn quan sát Diệp Phàm sao? Bây giờ Diệp Phàm với võ đường ông lập nên có thù oán, khi anh ấy quay về, con đoán võ đường sẽ ra tay với anh ấy”.  

Nếu như võ đường tấn công Diệp Phàm, nhà họ Hoắc cũng không giúp gì được, thực lực của võ đường lớn hơn nhà họ Hoắc nhiều lần, đó là do người cường mạnh ở trước mặt này thành lập nên mà.  

Người đàn ông tóc trắng hiểu ý của Hoắc Thanh Thanh, cô


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.